Cả tiết học, vô số ánh mắt cứ lặp đi lặp lại trên người Cố Mang, tiếng nói chuyện hoàn toàn im bặt.
Bản thân đương sự thì làm như không có chuyện gì, hờ hững nghe Tịch Yên giảng bài, thái độ khá nghiêm túc.
Đôi bàn tay trắng trẻo xinh đẹp chống cằm, lộ ra nửa cánh tay, mịn màng như sứ, vô cùng đẹp mắt.
Toát lên vẻ lười biếng hờ hững.
Mắt hướng về bảng đen.
Tịch Yên rất hài lòng.
Vài phút cuối cùng của tiết học, Tịch Yên cảm thấy lạ vì lớp học im lặng đến kì lạ.
Bình thường, lúc này đã náo nhiệt ầm ĩ rồi.
Tiếng chuông vang lên, cũng không có tiếng hò hét ồn ào như mọi khi, tất cả vẫn đang nhìn Cố Mang.
Tịch Yên trong lòng có chút cảm thán về sức hút của Cố Mang, nói lời tan học xong liền cầm giáo án bước ra ngoài.
Rất nhanh, bên ngoài cửa sổ lớp 20 đã chật kín người, bàn tán xôn xao.
Số người đi qua cửa lớp 20 cũng đông hơn hẳn.
Cố Mang một tay cầm điện thoại, trả lời tin nhắn.
Lâm Sương nhận một nhiệm vụ và cần cô giúp đỡ vào ban đêm.
Vào lúc này, diễn đàn trong khuôn viên trường đã hoàn toàn bùng nổ.
Khắp nơi đều là ảnh của Cố Mang, cả bộ ảnh toàn là ảnh chụp chân dung của Cố Mang trong khuôn viên trường học.
Cô gái có đôi lông mày thanh tú và đôi mắt rũ xuống, vô cùng xinh đẹp.
….
Lớp 1.
Mỗi khi tan học, Cố Âm - nhân vật nổi tiếng nhất lớp 1 dạo gần đây luôn được một đám con trai vây quanh. Nhưng hôm nay, số lượng rõ ràng ít hơn rất nhiều.
Cố Âm thắc mắc hỏi: "Hôm nay trong trường có chuyện gì vậy? Mọi người sao lại chạy hết ra ngoài vậy?"
Một nam sinh đáp: "Nghe nói lớp 20 có hai học sinh chuyển trường, có một người tên Cố Mang, xinh đẹp vô cùng, mọi người đều đi xem rồi."
Nghe vậy, Cố Âm siết chặt ngón tay, đồng tử co lại.
Sao cô ta lại đến trường Trung học Minh Thành? Làm thế nào mà vào được?
Chẳng lẽ cô ta đã đi cầu xin cậu mợ?
“Xinh đẹp thì có ích gì? Vào lớp 20 nghĩa là học dốt.” Một nam sinh nịnh nọt nói với Cố Âm: “Âm Âm, sắp đến kỳ thi tháng lần đầu tiên rồi, đợi cậu thi được nhất khối, hoa khôi trường vẫn là cậu.”
Cố Âm khiêm tốn mỉm cười: “Mọi người đừng nói vậy, có thể họ cũng học giỏi.”
Nam sinh khinh khỉnh: “Học giỏi mà còn đi vào cái nơi rác rưởi lớp 20 kia sao? Cả khối học giỏi đều ở lớp chúng ta, còn cậu là người đứng đầu lớp tốt nhất.”
Cố Âm cong môi cười ôn nhu, nhưng đáy mắt rũ xuống lại lạnh lùng vô cùng.
….
“Lục Ý, trên diễn đàn đang xôn xao về một nhân vật mới nổi, mọi người đang bình chọn hoa khôi mới của trường, hiện tại đã bỏ xa cậu và Cố Âm rất nhiều”. Một cô gái chạy đến trước mặt Lục Ý, "Cậu biết là ai không?"
"Sao tôi biết được?" Lục Ý nghe đến tên Cố Âm liền bực bội, giọng điệu cũng không hay.
Cô gái hôm đó đi mua sách cùng Lục Ý, đã từng gặp Cố Mang, bèn cười rồi đưa điện thoại cho Lục Ý xem, trên màn hình là ảnh của Cố Mang, "Không ngờ cô ấy lại đến trường chúng ta."
Lục Ý không mấy bất ngờ với hình của Cố Mang trong ảnh, nhưng khi nhìn thấy nửa khuôn mặt của Lục Dương, cô liền cau mày.
"Tôi ra ngoài gọi điện thoại." Lục Ý đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.
Nếu để mẹ biết Cố Mang và Lục Dương học chung lớp, nhất định sẽ cãi nhau với bố.
….
Cửa phòng của Lục Thượng Cẩm bỗng bị đẩy ra, ông ngẩng đầu lên.
Lâm Chu xông vào với vẻ mặt không mấy vui vẻ, mở miệng chất vấn: “Anh sắp xếp Cố Mang vào trường Trung học Minh Thành rồi à?”
Lục Thượng Cẩm buông bút xuống, “Sao vậy?”