[Zhihu] Sống Lại, Tôi Sẽ Không Ngu Ngốc Nữa

Chương 4


3 tháng


Diệp Minh Châu không chịu nổi mà hôn mê bất tỉnh, thấy Diệp Minh Châu ngất xỉu tôi cũng ngất theo. Cả hai cô con gái đều ngất xỉu, ba mẹ tôi lại một phen luống cuống, đưa hai chúng tôi vào phòng bệnh. Giằng co qua lại lâu như vậy tôi cũng mệt mỏi, nằm trên giường bệnh vô thức ngủ thiếp đi.

Thời điểm tỉnh lại lần nữa, tôi vừa vặn đối diện với ánh mắt ghen tị và thù hận của Diệp Minh Châu. Ánh mắt đó khiến tôi rùng mình, tôi không hiểu vì sao, rõ ràng hai chúng tôi là quan hệ ruột thịt mà Diệp Minh Châu lại hận tôi như vậy.

Kiếp trước tôi bị Lâm Đại Bảo giết chết, phần lớn nguyên nhân là do Diệp Minh Châu tẩy não.

- Chi Chi tỉnh rồi à? Sao trước giờ chị không biết mày có tình cảm sâu đậm như vậy với Đại Bảo thế?

Diệp Minh Châu tỉnh lại, đầu óc cũng linh hoạt hơn, tự nhiên là phát hiện ra tôi có gì đó không đúng.

- Chị, chị nói gì vậy? Chị là chị gái của em, con chị là cháu ruột của em, Đại Bảo xảy ra chuyện như vậy sao em có thể không đau lòng chứ?

Tôi vừa nói vừa khóc, bản thân tôi cũng khiếp sợ, hoá ra tôi diễn xuất giỏi như vậy, trong lòng suy nghĩ xem sau này có nên đi làm diễn viên hay không.

- Chi Chi, mày thương Đại Bảo nhiều vậy, chị xin mày cho chị vay ít tiền đi, phí phẫu thuật của Đại Bảo đắt đỏ quá, bây giờ nó còn đang nằm trong phòng ICU.

Diệp Minh Châu trở mình từ trên giường xuống quỳ trên mặt đất, đúng lúc ba mẹ đi vào nhìn thấy cảnh này. Mẹ tôi lao tới đánh vào lưng tôi.

- Chị gái mày gặp phải chuyện lớn như vậy, sao mày không giúp đỡ nó?

Ba tôi nhìn tôi với vẻ mặt thất vọng, như thể thất vọng vì ông đã nuôi dạy ra một đứa con gái máu lạnh như vậy. Đáng tiếc là bọn họ không biết bọn họ còn máu lạnh hơn, thậm chí còn chẳng có một dấu vết nào của sự ấm áp.

- Ba mẹ, không phải con gái không chịu giúp chị, mà là con căn bản không có tiền, ba mẹ cũng biết mà, học phí đại học của con là đi vay đi mượn, đến bây giờ còn chưa có trả hết.

Điều này là sự thật, tôi lên đại học mà ba mẹ chẳng chu cấp một xu tiền cho tôi trả học phí, ngay cả sinh hoạt phí cũng không cho tôi. Toàn bộ học phí trong bốn năm của tôi đều là tiền đi vay, tôi phải đi làm thêm vào các ngày lễ với chủ nhật để tự trang trải phí sinh hoạt.- chuyển ngữ và đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT - Fanpage: TYT Đọc và nghe truyện bạn yêu thích. 

Ba mẹ tôi nghẹn lời, dường như cũng nhớ ra quả thật có chuyện như vậy.

Diệp Minh Châu thấy ba mẹ muốn từ bỏ thì sao mà được, số tiền này chị ta không thể bỏ ra.

- Không phải vẫn còn Trình Triêu à? Không phải anh ta có tiền sao? Mày hỏi mượn anh ta đi.

Lời nói của Diệp Minh Châu giống như kiếp trước, kiếp trước tôi cũng đã từ chối, Trình Triêu chỉ là bạn trai tôi thôi, phí phẫu thuật của Đại Bảo lại hơn 800.000 tệ, mỗi ngày nằm trong phòng ICU cũng tiêu tốn hơn 5000 tệ, tôi thật sự xấu hổ không dám mở lời. Cuối cùng Diệp Minh Châu uy hiếp tôi, nói nếu tôi không đi mượn tiền thì sẽ mang theo Lâm Đại Bảo nhảy lầu. Tôi sợ hãi nên mới mặt dày đi hỏi mượn tiền Trình Triêu.

Tôi nhìn khuôn mặt đạo đức giả của Diệp Minh Châu mà có chút buồn cười, một bên thì nói xấu Trình Triêu, một bên lại nhớ thương tiền của anh.

- Chị, không phải chị bắt em chia tay với Trình Triêu à? Em đã chia tay với anh ta rồi.

Diệp Minh Châu dường như không dám tin, chị ta khẳng định Trình Triêu rất thích tôi, chị ta không tin là anh sẽ đồng ý chia tay.

- Không phải trưa nay mày còn ra ngoài gặp anh ta đấy sao?

Tôi gật đầu:

- Đúng vậy, em vừa mới chia tay anh ta, sau khi suy nghĩ em cảm thấy chị với ba mẹ nói rất đúng. Chắc chắn là Trình Triêu chỉ muốn chơi đùa thể xác và tinh thần của em, nên em đã đánh anh ta một trận rồi bỏ đi, đánh vỡ đầu anh ta luôn.

Chị ta không ngờ rằng tôi thật sự chia tay với Trình Triêu, vì rõ ràng trước đây tôi hoàn toàn không muốn chia tay anh.

Diệp Minh Châu chợt nhận ra cô em gái này của chị ta có vẻ đã khác với trước kia.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play