Huyện Lệnh là người liêm chính, Huyện Thừa nếu bản tính tệ hại cũng thật khó có thể làm quan dưới trướng được lâu như thế.
Nhưng Vũ Đình vốn là kẻ có học, thông minh tài trí, thi đỗ Tú Tài. Trước đây tính cách của hắn cũng không phải phường tham lam bất chấp lý lẽ. Thứ gì lấy được, thứ gì không vẫn còn nhận biết rõ ràng, không đến nỗi vì tiền mà hại người. Vì thế có một số chuyện Sùng Văn Chính tuy biết nhưng vẫn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
Dẫu sao thì thanh quan muôn đời nay vẫn rất khó làm. Con người ta cũng không phải là bậc thánh nhân toàn vẹn. Kẻ làm quan, nếu có nảy chút lòng tham, chút ỷ thế cậy quyền nhưng vẫn biết trước sau phải trái. Đối xử với lương dân tương đối công bằng, xử án cũng tám chín phần nghiêm minh, thế là đã tạm được.
Thế nhưng hai năm trở lại đây, từ sau khi hắn nạp thêm vị tiểu thiếp xinh đẹp vào cửa. Tính cách, lòng dạ đều đã thay đổi.
Hắn chẳng những lạnh nhạt vị thê tử đã đồng cam cộng khổ với mình nhiều năm, mà còn sa đà vào chốn ăn chơi hưởng lạc. Tiền tích góp bấy lâu, chỉ bằng vài lời của mỹ nhân liên tiêu xài hết.
Tiểu thiếp của hắn tên cũng như người - Mỹ Liên - xinh đẹp yêu kiều tựa đóa sen đang thì nở rộ. Nhưng bông sen này không phải là mọc lên từ chốn bùn lầy, tỏa hương thanh khiết, mà giống như một bông sen được làm bằng vàng, không có hương thơm mà chỉ phù hợp đặt ở nơi sang trọng để ngắm mà thôi.
Mỹ Liên xuất thân trong một gánh hát. Vũ Đình được Thương hộ mời đến nghe hát rồi gặp nàng. Giọng hát mềm mại thánh thót bên tai, dáng đi thướt tha theo váy áo lụa là. Vũ Đình vừa nhìn liền đã si mê bất chấp thân phận của nàng ta, nạp về làm tiểu thiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT