Thẩm Vân uống qua hớp trà, liền cũng không chút do dự mà nói thắng ra mọi việc.
Dù sao thì Tư Uyển cũng đã vứt bỏ Đại Viễn từ lâu rồi, nay tìm về vì cái gì, lại vì cái gì mà bị Đại Viễn thẳng cổ đuổi đi. Mụ ta làm sao không rõ?
Đều là vì tiền bạc kia mà thôi!
-Chỉ cần gia trạch các người đứng ra tố cáo, án lệnh này đã có mấy phần thành công. Ngươi nghĩ mà xem, tiền tài của Vũ Dã nhiều đến như thế, nếu thật sự rơi vào tay chúng ta, vậy thì cuộc sống sau này của cả ta và bà còn cần phải suy nghĩ sao? Hơn nữa, đó cũng chính là rửa sạch nỗi nhục mà hắn khiến phu thê bà phải chịu!
Tư Uyển lắc đầu:
-Không được đâu! Phu quân ta đã nói rồi, nếu ai trong gia trạch còn dám gây khó dễ với bọn họ, nhẹ sẽ bị ăn roi gia pháp, nặng liền sẽ bị đuổi ra khỏi gia trạch. Ta đã ngần này tuổi rồi, cha nương đều đã khuất cả, nếu thật sự bị hưu thư thì chỉ còn nước ăn xin đầu đường. Ta không muốn như thế! Chuyện này vạn lần không được đâu!
Thẩm Vân cau mày:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play