Diệp Hoan sợ hai em trai đợi sốt ruột, bảo Chiến Thần về nhà đưa thư cho các em trai nói buổi tối cô có việc, không về được. Diệp Đông và Diệp Nam nhận được thư do Chiến Thần mang về, đương nhiên vẫn vô cùng lo lắng cho Diệp Hoan. Nhưng hết cách, chúng không thể nói chuyện với Chiến Thần, cũng không đuổi kịp Chiến Thần, chỉ đành về nhà đợi Diệp Hoan, lần đợi này kéo dài cả một đêm.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Hoan lấy bình sữa và sữa bột mà bọn buôn người chuẩn bị cho mấy đứa trẻ sơ sinh không biết đi uống; còn những đứa trẻ lớn hơn, cô không quản quá nhiều, đợi cảnh sát tới, chắc chắn sẽ có người chăm sóc chúng. Diệp Hoan cho mấy đứa bé uống sữa xong, bảo Chiến Thần tới cục cảnh sát gần đó báo tin.
Diệp Hoan vội vàng dùng bùa xóa bỏ tất cả dấu vết của cô và Chiến Thần từng tới, giống như lần trước, Diệp Hoan làm chuyện tốt không lưu danh, cô định che giấu tới cùng, không tiết lộ dấu vết trước mặt người khác.
Lúc này trời vừa mới sáng, người đi đường ít, Chiến Thần chạy vèo tới cục cảnh sát gần nhất, nhét thư Diệp Hoan đã viết xong vào cổng lớn cục cảnh sát, đảm bảo vừa mở cửa là có thể nhìn thấy. Sau đó Chiến Thần liền chuồn đi. May mà bây giờ không phải thời đại khắp nơi đều là camera, nếu không Chiến Thần đã lộ tẩy rồi. Cũng may hôm nay đẹp trời không gió không mưa, nếu không thư có thể bị thổi loạn.
Nói tóm lại, sự việc tiến triển vô cùng thuận lợi, đợi sau khi cảnh sát đi làm, họ liền nhìn thấy tin tức do Chiến Thần đưa tới. Mặc kệ trên thư nói thật hay giả, nếu cảnh sát đã nhận được báo án, chắc chắn sẽ đi điều tra.
Cảnh sát nhanh chóng theo địa chỉ mà Diệp Hoan để lại, tới căn viện mà bọn buôn người ở.
“Sếp, kỳ lạ quá, đám buôn người này giống như đang gặp ác mộng, gọi cũng không tỉnh vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT