Diệp Hoan thấy không ổn, cô như vậy không thuyết phục được mẹ cô, thế là lấy ra đòn sát thủ: “Mẹ, con giữ lại chút tiền còn muốn mua cho mẹ chiếc dây chuyền vàng, đợi lúc ăn tết mẹ đeo vào, không cần ngưỡng mộ nhẫn vàng của thím ba nữa.”
Lý Vệ Hoa vội phủ nhận: “Nói bậy, ai ngưỡng mộ nhẫn vàng của thím ba con chứ?”
Vốn dĩ lúc thằng ba kết hôn không có gánh nặng, vì dỗ vợ vui, lấy lương mua cho vợ một chiếc nhẫn vàng.
Lý Vệ Hoa lại không có trang sức vàng. Bởi vì lúc họ kết hôn không thịnh hành mua trang sức vàng. Hơn nữa khi đó họ vì xây nhà mà kéo nợ phải trả, cuộc sống chật vật, cũng không có dư tiền mua trang sức vàng.
“Ba mẹ, ba mẹ yên tâm đi, bây giờ có người bán bùa giúp con, sau này con sẽ không thiếu tiền tiêu, ba mẹ thật sự không cần bảo con tiết kiệm tiền, cũng không cần tiết kiệm tiền cho con.” Diệp Hoan nhìn ba cô: “Ba, đi thôi, cứ coi như là báo hiếu sớm.”
Lý Vệ Hoa do dự, xem ra thật sự bị dây chuyền vàng đánh trúng tâm tư. Nhưng bà lại cảm thấy con gái còn nhỏ, bây giờ tiêu tiền của con gái không hay lắm.
Diệp Trường Vinh đứng dậy nói: “Nếu Hoan Hoan đã muốn báo hiếu, vậy chúng ta đi cùng con một chuyến đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT