Bởi vì chỗ Diệp Hoan không có người lớn, cho nên cuối tuần chúng đều thích chơi trong nhà Diệp Hoan.
Kỷ Nguyên Trân nghe vậy, càng không vui: “Em thích nhất là ngắm quần áo đẹp, chị đi mua quần áo lại không gọi em, em không vui.”
Đây là một hành vi nũng nịu cần người dỗ, Diệp Hoan chỉ đành chịu thua: “Được, lần sau đi dạo nhất định sẽ gọi em, nhưng em không được chê mệt.”
Kỷ Nguyên Trân vô cùng tự tin nói: “Dạo phố có gì chê mệt chứ, chắc chắn em sẽ không than mệt.”
Diệp Đông và Diệp Nam chen vào nói: “Hôm qua Hoan Hoan dẫn bọn anh dạo trung tâm thương mại rất lâu, bọn anh mệt muốn chết, mệt tới mức trưa cũng không nấu cơm…”
“Không phải anh chị từng luyện võ sao, thế mà dạo phố còn chê mệt, chắc chắn là không luyện đàng hoàng, lười biếng…”
Mấy người nói nói cười cười tới trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT