“Được thôi, mỗi đứa một viên cuối cùng, không được ăn thêm nữa.” Diệp Hoan vì chuyển lực chú ý của các em trai, vội vàng nói: “Chúng ta mau về lấy bình bắt ve, hôm nay bắt thêm một chút, ngày mai bảo mẹ chiên số ve đã tích trước đó ăn.”
“Được, hôm nay bắt nhiều một chút.”
Ba đứa trẻ chạy nhảy tung tăng về tới nhà, nói với ba mẹ một tiếng rồi ra ngoài bắt ve.
Diệp Hoan muốn lén lút đưa Chiến Thần từ không gian ra, về nhà nuôi, lúc này là cơ hội tốt. Trong lúc các em trai đang mải mê đào ve, Diệp Hoan nhìn xung quanh không có ai, trời cũng nhá nhem tối, chắc sẽ không có ai nhìn thấy, vội vàng nhân cơ hội đưa Chiến Thần trong không gian ra.
Chiến Thần càng mông lung, không biết sao thoắt cái đã chuyển đổi trời đất. Hóa ra nó ở trong không gian cô đơn hiu quạnh, vẫn luôn lải nhải có phải chủ nhân đã quên nó rồi không, sao còn không đón nó ra. Diệp Hoan bất thình lình thả nó ra, nó còn chưa bình tĩnh được.
Diệp Hoan cố làm ra vẻ kinh ngạc kêu lên: “Ây ya, sao ở đây lại có con cún đen vậy, đáng yêu quá!”
Diệp Đông và Diệp Nam nghe vậy không thèm đào ve nữa, lập tức vây lại xem cún.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT