Hạ Diên Phong cười nói: “Đương nhiên rồi, đâu có chuyện không phí sức mà học thành được. Thế hệ các con gia đình chỉ có một đứa con, người lớn đều không nỡ để các con chịu khổ, mới không cho các con đến võ quán hoặc bái sư phụ học võ. Dượng có một người bạn bái sư học võ, nghe nói lúc nhỏ cậu ta bái sư, không chỉ phải theo sư phụ học võ, còn phải múc nước, bổ củi, làm rất nhiều việc khác cho nhà sư phụ. Bởi vì quan hệ sư đồ chỉ sau quan hệ ba con, sư phụ đánh mắng đều là chuyện thường…”
Bốn người nói chuyện, rất nhanh đã tới cổng đại học B, Lục Cảnh Viễn và Diệp Hoan cùng xuống xe, hai người vẫy tay tạm biệt Hạ Diên Phong và Hạ Triều Dương, Hạ Diên Phong lái xe đi, bởi vì trường của Hạ Triều Dương hơi xa.
Lục Cảnh Viễn: “Diệp Hoan, có cần anh đưa em đi không?”
Diệp Hoan nghe xong liền cười: “Thôi khỏi, anh họ, anh đi với em, mọi người nhìn thấy đảm bảo chắc chắn sẽ vây lại hỏi em, anh đẹp trai này là ai, người không biết không chừng còn tưởng anh là bạn trai mới của em, một mình em tới trường là được rồi!”
“Vậy được, hôm khác rảnh anh lại dẫn em ra ngoài chơi.”
“Vậy em đi trước, tạm biệt.” Diệp Hoan vẫy tay với anh họ, đi vào cổng trường.
Lục Cảnh Viễn quay người đến đại học Q gần đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play