Hạ Triều Dương bán tín bán nghi đeo lên cổ. Thực ra cậu ta không tin những thứ như xem bói, nhưng cậu ta lại ôm theo thái độ hoài nghi, muốn xem bùa rốt cuộc có hữu dụng hay không.
Mà sau khi Hạ Triều Dương đeo bùa tịnh tâm lên, thử xem không có cảm giác gì. Nhưng đợi buổi chiều cậu ta tan học về mới phát giác chiều nay cậu ta nói chuyện với bạn học rất hòa hợp, không nổi giận lần nào. Khiến bạn cùng bàn tưởng hôm nay cậu ta vui mới không bực dọc nổi quạu. Sau đó mấy ngày, Hạ Triều Dương không còn cảm giác bức bối khó chịu như trước, điều này khiến cậu ta có cảm giác tin bùa; nhưng cậu ta còn có một suy nghĩ khác: Có lẽ trùng hợp?
Lục Vân Triết thấy sắp một giờ, con gái còn nói phải tới chỗ sư huynh, vội nhắc nhở cô: “Hoan Hoan, không phải con muốn tới chỗ sư huynh con sao, con còn đi không? Hay là con đi thẳng tới trường, đợi buổi chiều mới đi?”
Diệp Hoan nghĩ rồi nói: “Chỗ sư huynh không xa, con tới xem thử rồi đi học.”
Hạ Diên Phong vội vàng nói: “Nhiễm Hàn còn là cháu của dượng, nó tới Bắc Kinh, cũng không qua lại với gia đình. Chuyện này cũng không trách nó, đều tại những người làm trưởng bối như chúng ta không tận tâm. Hoan Hoan, dượng có thể đi cùng cháu không? Muốn xem thử bây giờ nó sống thế nào, có gì cần giúp đỡ không.”
Diệp Hoan ngại từ chối người dượng lần đầu quen biết, không biết sư huynh có muốn gặp người thân của anh ấy không, bèn nói: “Dượng, vừ nãy lúc cháu tới nhà tìm sư huynh, anh ấy không có nhà. Cháu gọi điện thoại cho anh ấy trước, xem anh ấy có nhà không?” Nhân tiện cô hỏi xem sư huynh có muốn gặp thân thích không.
Diệp Hoan từng nghe sư phụ kể một số chuyện của sư huynh, biết quan hệ giữa sư huynh và người nhà không ra sao. Nếu sư huynh không muốn gặp, cô sẽ không dẫn dượng tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT