Trên xe có khá đông hành khách. Không phải trò chuyện xem Thực Huệ này có đồ gì thì chính là nơi nào bán cái gì tốt. Dù sao mọi người đều rất vui vẻ. Thỉnh thoảng, Hà Ngọc Yến nghe thấy có người nhắc đến trạm phế phẩm Thực Huệ, nói rằng giá thu mua phế phẩm ở đây cao.
Những cuộc trò chuyện này khiến Hà Ngọc Yến hiểu rằng trạm phế phẩm Thực Huệ đang chơi một ván cờ rất lớn.
Chờ sau khi danh tiếng của bọn họ lan rộng, nói không chừng sẽ mở trạm phế phẩm ở khắp Bắc Thành này. Mọi người đều rất muốn chiếm được lời từ những trạm phế phẩm, ở cách nhà càng gần càng thuận lợi.
Suy nghĩ một lúc lâu, Hà Ngọc Yến lại nhớ đến ý tưởng táo bạo kia.
Nếu không phải bên công ty cung ứng yêu cầu mỗi tháng trạm phế phẩm phải dự trữ một lượng phế phẩm nhất định, Hà Ngọc Yến thực sự muốn bán hết phế phẩm tồn kho của trạm phế phẩm Hà Hoa cho trạm phế phẩm Thực Huệ. 
Như vậy cô có thể kiếm được không ít tiền mà không cần đợi nhà máy đến thu mua phế phẩm, rất phiền phức.
Nhưng ý tưởng táo bạo này hiện tại không thể thực hiện. Trạm phế phẩm của họ vẫn thuộc công ty cung ứng nhà nước. Giao dịch hàng hóa lớn như vậy rất dễ bị quy vào tội đầu cơ trục lợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play