Hà Ngọc Yến không chê ngành thu mua phế phẩm. Nhưng mà khi cô nhận mua trạm phế phẩm này đã phải chịu không ít dị nghị.
Mọi người đều nói cô có tay chân lành lặn, tại sao lại làm nghề này? Con gái con đứa, nên làm công việc sạch sẽ có thể diện. Trạm phế phẩm là nơi chỉ có kẻ lang thang, kẻ vô công rỗi nghề mới tới. Một sinh viên có tương lai sáng lạn, lại đi chọn một ngành nghề như vậy, đúng là “tự sa ngã”.
Những lời bình luận này đều từ những người không hiểu cô, Hà Ngọc Yến nghe xong chỉ cười trừ một tiếng cho qua. Nhưng không thể phủ nhận, trong mắt mọi người, làm cán bộ luôn có thể diện hơn làm chủ trạm phế phẩm. Thậm chí đến thời kinh tế phát triển sau này, quan niệm này vẫn ăn sâu vào lòng người.
Trong bối cảnh như vậy, thị trường vừa mở cửa đã có người cạnh tranh kinh doanh trong ngành này, thực sự khiến Hà Ngọc Yến ngạc nhiên.
Tất nhiên, những lời tiếp theo của ông Khang khiến Hà Ngọc Yến xác định đối phương nhắm về phía cô.
“Trạm phế phẩm đó vừa mới mở ngày đầu tiên, ông còn đến xem thử một chút. Lúc đó ông không cảm thấy gì bất thường, dù sao ở Bắc Thành chúng ta cũng có không ít trạm phế phẩm. Mặc dù nhà này tương đối gần nhưng trạm phế phẩm không phải là kinh doanh lớn.”
Nói đến đây, ông Khang hối hận vì đã coi thường đối phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play