Mà những người ở bên ngoài lại không sợ bị cảm lạnh, vừa dậm chân vừa tiếp tục nhìn xem tiến triển của mọi việc.
“Tôi ồn ào, tôi ồn ào cái gì chứ? Tôi ăn nhiều hơn hai người một miếng thịt sao, hay là mặc nhiều hơn một bộ quần áo so với hai người? Tôi kêu hai người cố gắng kiếm tiền là tôi sai sao? Tuổi con trai lớn như vậy lại có hai đứa con, nó còn là một người thọt. Thằng bé như vậy muốn cưới vợ tiếp thì chắc chắn phải cho người ta một số tiền lễ hỏi lớn!”
Lời này vừa nói ra, đến lượt gương mặt của Hồ Văn Lý đỏ lên. Không phải hắn thẹn thùng mà là tức giận. Khi nào thì hắn nói muốn cưới vợ nữa chứ? Nhưng thật ra có mấy bác gái ở bên cạnh nghe thấy lời này thì bắt đầu hiểu bác gái Chu hơn.
“Con không cưới vợ, tiền con kiếm được mỗi tháng nuôi sống gia đình còn khó khăn, còn cưới vợ gì chứ. Con có con trai, con gái, không cần cưới vợ nữa.”
“Sao có thể như vậy được! Con không cưới vợ thì mẹ và ba con không hoàn thành trách nhiệm làm ba mẹ được.”
Trong phòng, Hà Ngọc Yến bị những lời này làm cho sửng sốt. Trời ơi! Những lời này thật sự quen tai. Mãi cho đến đời sau, trong những lời nói thúc giục con cái kết hôn cũng có một câu như vậy. Không ngờ rằng giờ cô lại nghe thấy câu tương tự. 
Người vây xem có không ít người là hàng xóm trong ngõ. Những người này nghe thấy lời bác gái Chu, trong lòng dần nghiêng về phía đối phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play