Một bên khác, Cố Lập Đông đi vào sân cũng không nói thẳng ra chuyện của chị em nhà họ Tôn mà anh đi tìm anh em nhà họ Tào và ông Tào nói vài câu. Sau đó ba người cùng nhau đi đến trạm bán đồ ăn.
Sợ lãng phí thời gian, ba người còn chạy xe đạp. Vì vậy quãng đường đi bộ mười mấy phút được bọn họ biến thành tám phút là đã đến trạm bán thức ăn.
“Tôi còn chưa bao giờ đến trạm bán đồ ăn vào giờ này đâu!”
Tào Đức Tài không rõ tại sao Cố Lập Đông lại dẫn hai anh em bọn họ đến nơi này. Vừa xuống xe họ đã thấy trạm bán đồ ăn đen thui trước mắt, hắn nhịn không được cảm thán một câu.
“Cậu nhỏ giọng một chút, đi thôi.”
Cố Lập Đông nói xong lại kêu hai người tắt đèn pin. Ba người dựa vào một chút ánh sáng của ánh trăng mà đi xung quanh trạm bán đồ ăn.
Cũng vào ngay lúc này, bọn họ nghe thấy kho hàng nhỏ ở phía sau trạm bán đồ ăn truyền đến tiếng đào đất. Vì vậy, Cố Lập Đông làm gương chạy qua đó. Rất nhanh, anh đã thấy ba người đang vội vàng đào đất ở mảnh đất trống được lát gạch xanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play