Thành rồi… Thành rồi…”
Âm thanh chói tai trực tiếp phá vỡ sự yên tĩnh buổi trưa ở khu nhà.
Hà Ngọc Yến nhìn từ chỗ cửa sổ đang mở để nhìn thử ra bên ngoài, đúng lúc nhìn thấy một bác gái cao gầy xơ xác có đôi mắt hình tam giác, xương gò má hơi cao, bác ta đứng ở chỗ cửa thùy hoa*, hai tay chống hông ồn ào nói: “Kiến Thiết nhà tôi xem mắt thành công rồi!”
(*Cửa thùy hoa có đặc điểm là trụ cột lơ lửng chứ không chạm đất. Phía trên được chạm khắc hoa văn tinh xảo chủ yếu là các họa tiết hoa sen, hoa nhai, chuỗi hạt,… Thể hiện mong ước về cuộc sống tốt đẹp của gia chủ.)
Buổi sáng lúc đi giặt quần áo bên bồn nước bác gái Trịnh còn khoe khoang hôm nay con trai Đổng Kiến Thiết của bà ta sẽ đi xem mắt. Mọi người còn cho rằng điều kiện của đối tượng đó chắc hẳn không tệ lắm, nếu không bà ta sẽ không báo thành công hay không, bác gái Trịnh cứ thế bắt đầu khoe khoang mãi.
Nhưng điều khiến mọi người không ngờ được là đối tượng xem mắt mới này của Đổng Kiến Thiết, điều kiện không chỉ không tồi mà còn khá là tốt.
Nghe thử mà xem. Người đó hóa ra lại là con gái của chủ xưởng nhà máy máy móc chỗ bọn họ làm, Lâm Hà Hương. Nói về Lâm Hà Hương này thì bọn họ cũng có biết đến. Không giống như cậu kia, cô gái này là cán sự của Liên đoàn phụ nữ của nhà máy máy móc. Mỗi năm trong nhà máy có hoạt động dành cho phụ nữ, vị cán sự họ Lâm này sẽ luôn xuất hiện trước mặt các bà.
Lập tức có biết bao nhiêu ánh mắt ghen tị lẫn hâm mộ của mọi người bắn về phía bác gái Trịnh.
Bác gái Trịnh rất hưởng thụ những loại ánh mắt như vậy. Bà ta vốn ngẩng cao đầu, bây giờ lại càng nâng cao thêm mấy phần nữa. Lời nói ra lại càng khó nghe hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT