Hai người đứng cách nhau không quá nửa thước nên cho dù trời tối thì khoảng cách này cũng đủ để bọn họ nhìn rõ đối phương.
Giờ phút này, Giải Lâm đang ngồi xổm. Thật ra hắn không hoàn toàn nhìn thấy rõ mặt của Trì Thanh. Từ góc độ này của hắn thì chỉ có thể nhìn thấy người đang đi tới có để lộ ra nửa đoạn cổ tay gầy gò tái nhợt từ trong áo len. Khi nhìn lên trên, hắn thấy đôi găng tay màu đen quen thuộc, bởi vì người đó đang che ô, ô lại che đúng nửa khuôn mặt, nên hắn chỉ còn nhìn thấy cằm và màu môi đỏ tươi.
Đã từng mua dao, không thích mèo, ngón tay có vết dao.
Những yếu tố này thì chỉ có thể gọi là "khả nghi" nhưng vào thời điểm nhạy cảm này mà lại có thêm bằng chứng rõ ràng là cầm ô đi tới hiện trường vụ án đầu tiên, thì xem ra cậu Trì này chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản là có hiềm nghi thôi đâu.
“Lách tách.”
Lúc này nước mưa tụ mái hiên rơi xuống, nặng nề nện vào ô.
Giải Lâm nghĩ rằng vào ngày mưa thì hung thủ có khả năng cao sẽ tái phạm một lần nữa, thế nhưng hắn không nghĩ rằng sẽ thật trùng hợp như vậy. Hắn chậm rãi buông ra con dao răng cưa mà hung thủ để lại ở hiện trường, rồi chủ động phá vỡ bầu không khí im lặng trước: "Lại gặp mặt rồi."
Cho dù là trong tình huống hiện tại, nhưng nhìn qua thì trông hắn cũng không có khẩn trương gì. Lúc nói chuyện, hắn thậm chí vẫn mang theo nụ cười, chỉ là cặp mắt quanh năm mỉm cười kia giờ phút này chỉ còn lại sự lạnh lẽo: "Trong một ngày có thể gặp cậu nhiều lần như vậy, còn nói đây không phải duyên phận sao?"
Tầm mắt Trì Thanh dừng lại trên thanh dao bị hắn đặt xuống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play