Lý Quảng Phúc căn bản không kịp nhận ra là mình đụng phải cái gì thì đã nhìn thấy Giải Lâm đi tới che chở. Đến khi ông ta bị Quý Minh Nhuệ xông lên đè ngã, ông ta mới nhìn thoáng người đàn ông có tóc mái hơi dàn đang ngồi bên cạnh
Lần trước họ có gặp nhau ở đồn cảnh sát.
Lý Quảng Phúc nhớ rõ, lần trước chính là người này đã nhận ra chiếc điện thoại di động là điện thoại di động cũ ông ta từng dùng sau đó đưa cho Tiểu Khang.
Thật ra ông ta không thấy rõ cảm xúc trong mắt của người đàn ông lúc này. Cách con ngươi đen kịt không thấy đáy kia, rất khó nhìn ra giờ phút này người đàn ông đang suy nghĩ cái gì, chỉ có thể nhìn thấy đôi môi đỏ tươi của anh hơi mím lại.
Quý Minh Nhuệ ấn Lý Quảng Phúc vào bàn, nửa người trên của Lý Quảng Phúc dán sát vào mặt bàn làm việc làm tài liệu trên bàn rơi đầy đất. Tuy rằng có đôi khi đầu óc Quý Minh Nhuệ phản ứng tương đối chậm, nhưng thể trạng của anh ấy vẫn hơn người, ấn mạnh đến mức người ta không còn chút đường phản kháng nào: "Lần trước không tìm con trai ông... Chỉ sợ lần này phải tìm con trai ông hỏi rõ ràng."
Anh ấy lại cất cao giọng nói: "Khương Vũ, cậu gọi điện thoại về nhà ông ấy trước, nói bóng nói gió hỏi thử."
Đối phương vẫn là trẻ con nên dưới tình huống không có chứng cứ xác thực thì việc sử dụng hình thức thẩm vấn bình thường để cậu bé có phải đã trộm đồ của cửa hàng tiện lợi hay không, mèo có phải là do cậu bé giết hay không, có thể sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng cho tâm hồn của đứa nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT