Bị Triển Thanh Phong ám chỉ mình kém hơn vị vương gia kia, Triển Hạc Minh cũng không so đo, tò mò hỏi phụ thân: “Ngài bởi vì vương gia mà nửa đêm không ngủ ra đây ngồi hóng gió lạnh?”
Triển Thanh Phong không muốn nói, chỉ trả lời qua loa với hắn: “Ăn no rồi thì về phòng ngủ đi.”
“Con vừa mới tỉnh ngủ.” Triển Hạc Minh cảm thán: “Ngài nuôi heo sao? Ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn…”
Triển Thanh Phong nhăn mày, nhìn quần áo mỏng manh trên người hắn: “Vậy con về phòng mặc thêm quần áo đi, đừng để bị lạnh.”
Vốn dĩ Triển Hạc Minh muốn nói không cần, lại sợ phụ thân cái gì cũng không muốn nói với hắn, vội vã đứng lên chạy về phòng, vừa chạy vừa nói vọng lại: “Ngài đừng đi, chờ con.”
Triển Thanh Phong lắc đầu, biết hắn có nhiều vấn đề muốn hỏi, mà bản thân ông cũng muốn tìm người để tâm sự, cho nên thật sự ngồi im ở đó không nhúc nhích.
Triển Hạc Minh đi nhanh về nhanh, hắn không chỉ mặc thêm xiêm y mà còn cầm theo một kiện áo khoác cho Triển Thanh Phong, thậm chí sợ bên ngoài quá tối còn cầm theo một chiếc đèn lồng.
“Phụ thân không lạnh.” Nói không lạnh nhưng cũng không từ chối ý tốt của Triển Hạc Minh, Triển Thanh Phong nhận lấy áo khoác, tùy ý khoác ở trên người.
Triển Hạc Minh tìm một nơi tránh gió treo đèn lồng lên, ngồi xuống duỗi tay giúp ông chỉnh áo lại, hỏi: “Ngài và tổ phụ nói chuyện xảy ra hôm nay sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play