Sau khi nhặt được gà cảnh bụng hồng, Vân Sam lại nhặt được một con thỏ da hổ. Da thịt nó béo múp, trông khá lớn ước chừng khoảng 4 cân.

Vân Sam cầm Ngân Châm Thảo ở tay trái, con thỏ ở tay phải, cảm thấy có chút khó xử.

Sau khi về doanh địa, một hồi đi đi lại lại cũng tốn không ít thời gian.

Mà cầm theo thì lại không tiện, đến lúc đào thảo dược không biết để ở đâu đây.

Trên thực tế, trong doanh địa có bán sọt, dù ra ngoài đi săn hay đào thảo dược cũng đều rất tiện.

Nhưng Vân Sam nghèo, không mua nổi.

Vừa rồi cũng nghĩ đến việc mang theo gà cảnh quay về nếu không bắt được. Không nghĩ tới lần thứ hai ra ngoài lại ngắn ngủn như vậy.

 

Nếu không thì vừa nhặt con mồi vừa bán?

Suy nghĩ vừa loé lên thì cô thấy một con Sói Lãnh Nguyên đang đi đến từ phía sau, đôi mắt nhìn chằm chằm thỏ da hổ trên tay cô.

Thấy Vân Sam phát hiện ra mình, Sói Lãnh Nguyên liếm liếm miệng, chạy chậm tới gần. Ý tứ chính là nếu đã gặp mặt thì hãy phân chia một nửa đi.

Vân Sam, “……”

Bởi vì có thiên phú Lực tương tác, ma thú sẽ không chủ động tấn công cô mà lại rất thuần thục khi cọ ăn cọ uống.

 

“Mày đợi tao suy nghĩ một chút.” Vân Sam lùi một bước về phía sau.

 

Nghĩ nghĩ một lúc về việc đem theo thỏ da hổ về doanh trại thì cô cũng không có cách nào tốt hơn ngoài việc ném con thỏ da hổ này cho Sói Lãnh Nguyên rồi tiếp tục tục đi đào thảo dược.

Sói Lãnh Nguyên nhỏ dãi thèm thuồng nhìn chằm chằm con mồi phía trước.

Một người một sói vẫn giữ nguyên thế giằng co.

 

Đột nhiên, Sói Lãnh Nguyên nhúc nhích mũi lên xuống giống như ngửi thấy mùi gì đó.

Sau đó nó liền nhảy đi, chạy về hướng khác.

Vân Sam:?

Cô nhìn theo hướng Sói Lãnh Nguyên rời đi, chỉ thấy một người chơi nữ tên màu trắng đang ngồi xổm cắt cỏ khô.

Bên cạnh chỉ có thỏ da hổ đang ngoan ngoãn cúi đầu ăn cỏ tươi dùng để nuôi động vật.

Vân Sam, “……”

Vân Sam đặc biệt không muốn tổ đội với người chơi nữ.

Bởi nếu ở cạnh cô, cô sẽ không có việc gì nhưng đồng đội lại dễ gặp nguy hiểm.

Giống như tình huống ở trước mắt, Sói Nguyên Lang rõ ràng bị thỏ da hổ trong tay cô hấp dẫn.

 

Thấy cô không chịu buông tay nhưng rất muốn ăn thịt nên đành tìm đến con mồi khác.

Người chơi nữ tên màu trắng An Tiêu Mạt nghe thấy có tiếng động nên ngẩng đầu lên, mặt biến sắc nói, “Sao lại có Sói Lãnh Nguyên 2 sao.”

Cô ta bế thỏ da hổ lên rồi lập tức chạy đi.

Vân Sam cảm thấy khó xử, sau đó ném con thỏ sang một bên, “Chỗ này.”

Sói Lãnh Nguyên thấy có thịt ăn nên không tiếp tục đuổi theo con mồi mà chạy tới vồ lấy con thỏ da hổ trên mặt đất há miệng cắn xé.

Vân Sam lặng lẽ rời đi.

Đi một đoạn đường liền gặp được An Tiêu Mạt, cô ấy vẫn chưa bình tĩnh được, “Vừa rồi may mắn có cô.”

Đầu sỏ gây tội Vân Sam: “…… Không cần khách sáo.”

Suy nghĩ một lúc, An Mạt Tiêu móc tay lấy một cái túi lớn từ trong sọt ra, “Cho cô cái này nè, hương liệu và thảo dược đều ở đây.”

Vân Sam lắc đầu, “Không cần.”

Mọi chuyện vốn là do cô mà ra.

An Tiêu Mạt chỉ là người bị liên lụy.

“Vậy thì...tôi nói cho cô một ít tin tức nhé?” Không chờ Vân Sam từ chối, An Tiêu Mạt đã nhanh chóng nói, “Có thể nói là tôi là một trong những người chơi trò này sớm nhất, đầu tháng 1 đã tham gia rồi.”

Lúc đó, đa số đều là người chơi nam, người chơi nữ chỉ chiếm một phần nhỏ, có lẽ là tỉ lệ 8 – 2 ấy. Sau hai tháng thì tỉ lệ cân bằng còn 1-1. Vì người chơi nữ chủ yếu chơi theo hướng nhẹ nhàng, còn người chơi nam chơi theo hướng tấn công nên có rất nhiều người chết.”

“Chơi trò chơi này vẫn là chơi xấu một chút vẫn tốt hơn. Nếu vào lúc cần chạy nhanh thì đừng do dự, cũng đừng cậy mạnh.”

 

“Tôi biết rồi, cảm ơn cô đã nhở.” Vân Sam nhẹ nhàng cười.

 

An Tiêu Mạt bế thỏ da hổ trong lòng, “Đây là thỏ tôi nuôi. Có một lần tôi đi ra ngoài, phát hiện nó bị thương rất nghiêm trọng nằm trên mặt đất nên đã giúp nó băng bó miệng vết thương lại đó.”

“Sau khi tỉnh lại nó liền chủ động lập khế ước chiến sủng với tôi.”

“Cô đừng xem thường bộ dạng này của nó, thực ra nó có thể đánh được quái một sao. Nhưng mà Sói Lãnh Nguyên 2 sao thì khó đối phó quá, nếu lỡ gặp phải cũng chỉ có thể tránh đi.

 

“Chúc mừng.” Vân Sam chúc mừng, “Vận may rất tốt mới có thể tìm được chiến sủng.”

An Tiêu Mạt phát giác ra điều khác thường. Cô ấy rất chân thành chia sẻ tin tức, cái gì cũng nói nhưng người đối diện lại không hề kinh ngạc chút nào, còn có thể trả lời lại giống như đã sớm biết vậy.

Cô ta khẽ cắn môi nói, “Tôi ở trong trò chơi cũng 2 tháng rồi, bình thường sẽ tìm việc làm ở Đại Sảnh Nhiệm Vụ. Cách đây không lâu thì thể lực từ 1 sao đột nhiên biến thành 2 sao, tên cũng từ màu xám chuyển sang màu trắng.”

“Tôi cũng không biết rõ lí do tại sao lại như vậy, nhưng mà từ kinh nghiệm trong trò chơi có thể thấy có rất nhiều cách, không ngừng đánh quái cũng là một biện pháp để thăng cấp.”

“Tiếc là người như tôi dù cho có lên 2 sao cũng không muốn chiến đấu, chỉ có thể dùng để hăm doạ người khác.”

An Tiêu Mạt vẫy tay tạm biệt, “Nơi này khá xa doanh trại, tôi đi trước đây, cô chú ý an toàn nhé.”

 

 

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play