Sau khi xin nghỉ phép, Lục Trà Chi quay về ký túc xá thay quần áo. Đứng trước gương, cô mới nhận ra sự tiều tụy và nhợt nhạt do cơn bệnh mang lại, tất cả hiện rõ không che giấu.
Gương mặt cô mất hết sắc máu, chỉ còn lại vẻ tái nhợt, dưới mắt lờ mờ hiện lên quầng thâm nhạt, trông yếu ớt đến mức như chỉ cần một cơn gió cũng có thể quật ngã.
Vậy mà Hứa Hữu Trì vừa rồi vẫn ôm chặt cô như thế.
Lục Trà Chi chỉnh lại khăn quàng cổ, đội thêm mũ và đeo khẩu trang, đảm bảo che kín gương mặt mình rồi mới rời khỏi ký túc xá.
Hứa Hữu Trì vẫn ngồi trên chiếc ghế dài lúc nãy. Thấy cô bước tới, anh đứng dậy, cầm theo chiếc balo đựng mèo, đưa bó hoa hồng sữa pha lẫn tulip nâu đến trước mặt cô.
Lục Trà Chi ngẩng đầu nhìn anh, trong đôi mắt dưới vành mũ ánh lên một tia sáng lấp lánh.
So với những gì anh tưởng tượng, cô còn đẹp hơn gấp bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT