Khai giảng năm lớp 12, Hứa Hữu Trì không còn ở nội trú tại trường nữa. Sau giờ tự học buổi tối, anh trở về căn hộ gần trường để ở, cuối tuần mới quay về biệt thự ở Tây Uyển. Triệu Mạn vẫn giữ cách quản lý anh theo kiểu "nửa tự do", không chuyển đến ở cùng mà để anh có không gian riêng, tự lập một mình.
Trong căn phòng ngủ tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ chiếc đồng hồ điện tử phát ra.
Sau một hồi dỗ dành để Lục Trà Chi bình tĩnh lại, Hứa Hữu Trì ngồi thẳng dậy, dựa vào đầu giường, nhẹ nhàng nói: "Không muốn vẽ thì đừng vẽ nữa. Khuya rồi, em đi ngủ đi. Mai là thứ bảy, anh sẽ xin nghỉ để đến xưởng vẽ tìm em, được không? Em rảnh lúc nào?"
Đầu dây bên kia không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng tạp âm, rồi một giọng nói khác xen vào.
Chị trực ban tìm theo tiếng khóc mà đến góc cầu thang, đưa cho Lục Trà Chi một gói khăn giấy: "Đừng khóc nữa, lau nước mắt rồi về ký túc xá nghỉ ngơi đi em. Khó khăn gì rồi cũng sẽ qua thôi."
Giai đoạn luyện tập đã bước vào giữa và cuối, chỉ còn hơn một tháng nữa là kỳ thi mỹ thuật toàn quốc. Thời điểm này, áp lực lớn và cảm xúc nhạy cảm là chuyện thường thấy ở học sinh.
Ngay cả chị trực ban mới thực tập cũng đã quen với những trường hợp như vậy. Trước khi rời đi, chị vỗ nhẹ vai Lục Trà Chi: "Đừng để áp lực đánh gục em. Em vẽ rất tốt mà, hôm qua thầy Lương còn khen em đấy. Đừng khóc nữa nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT