Trà Non

Chương 3


4 tháng


(P03/05)

Vấn đề chuyển nhượng tài sản bên Trình Tự vẫn chẳng có động tĩnh gì.

Hắn chắc cũng muốn day dưa với tôi đến cuối.

Được cái nọ thì mất cái kia, tôi và Trình Tự chia tay, kì nghỉ kết hôn cũng bị hủy rồi.

Tháng này công ty đang cạnh tranh gay gắt, tôi đắm chìm trong công việc, thành tích còn bất ngờ đứng đầu nữa.

Đến cuối tháng còn được thăng chức tăng lương nữa.

Đồng nghiệp nói tôi chính là đường tình chị thua, đường sự nghiệp chị chấp. Tối đó cứ nhất định đòi tôi phải khao một bữa ra trò.

9 giờ tối tan tiệc, tôi gặp Đường Thời Dư ở cổng quán karaoke.

Cô ta mặc váy hai dây màu đen, trang điểm kĩ càng, đang đứng tiễn các bạn, sau đó liền chạy về phía tôi: “Chị, bọn mình nói chuyện một lát đi.”

“Tôi với cô có gì để nói sao.”

Đường Thời Dư cũng chẳng quan tâm tôi nói gì, lấy điện thoại ra gọi cho Trình Tự: “Chồng à, anh không cần phải đến đón em đâu, em tự về được.”

Nói xong liền làm dáng vẻ như là anh ấy rất là yêu tôi, phải làm sao bây giờ.

Dù sao cũng cùng đường, tôi xách túi đi đằng trước, cô ta đi đằng sau.

“Trình Tự ở bên em trước, đáng ra chị mới là kẻ thứ ba chứ nhỉ.”

Tôi đột ngột dừng bước, quay đầu lại nhìn thẳng vào cô ta.

Thật không biết trong đầu cô ta nhét bao nhiêu đất cát ở trỏng nữa.

Đường Thời Dư nhìn thấy phản ứng của tôi lại càng thêm nghiêm túc,

“Phải, cho dù hành động cướp hôn này của em là không đúng đi, nhưng mà làm sao bây giờ, em thích Trình Tự, làm sao mà nhường được! Đổi lại là chị, chị có nhường không?”

Sao tôi lại phải đặt mình vào vị trí của một đống c.ứ.t để suy nghĩ chứ.

“Hai người hoà thuận như thế sao phải chia tay?”

“Mẹ em không cho, em vừa thi lên nghiên cứu sinh, phải lấy việc học làm trọng. Nhà họ Trình là dòng dõi thư hương, nếu em đồng ý gả thì chị còn có phần chắc? Cô chú Trình chắc chắn sẽ thích em hơn”

Tôi vẫn đứng nhìn cô ta như cũ, không nói gì.

“Bây giờ quay lại với nhau rồi, sao anh ta vẫn không lấy cô?”

Đường Thời Dư ngẩn ra một lúc, như là bị chạm phải chỗ đau, cô ta mặt không cảm xúc giơ ra ngón tay đeo nhẫn.

“Anh ấy cầu hôn em rồi, ngay tối hôm đó đã cầu hôn rồi, còn hứa với em là sẽ từ hôn với chị nữa.”

Nhìn thấy cái nhẫn kim cương mà có dùng kính lúp cũng không thấy cục kim cương nằm ở đâu kia làm tôi súyt cười ra tiếng.

Trình Tự chỉ là một nhân viên bình thường thôi, lương tháng tầm 1 vạn mỗi tháng, sau khi trừ đi tiền điện nước thì anh ta cũng chẳng dư giả gì.

Không giống như hôn lễ của tôi và Trình Tự, nhà họ Trình đều lo liệu hết, từ vàng bạc đến nhẫn kim cương, mọi thứ đều có sẵn.

Mặc dù giờ tôi cũng đã đem chúng trả lại hết rồi. Nhưng cái nhẫn kim cương lúc đó đúng thật là sáng đến nỗi chọt m.ù được mắt người khác cơ.

Tôi cười khẩy: “Em gái à, tên của bọn chị vẫn ở trên sổ đỏ, ngày nào anh ta chưa cưới em là ngày đó nhà tân hôn của em vẫn chưa xong xuôi đâu. Chị còn phải cảm ơn chồng em đấy, lấy tiền mình để mua nhà cho chị, nếu không thì chắc chị sẽ phải đi vay rồi. Anh ta cứ muộn rút lại một ngày, thì chị lại được hưởng nhiều thêm một ngày thôi.”

“Ồ, chị cũng tự hào gớm nhỉ, đồ ăn mày.”

Đường Thời Dư bày ra vẻ mặt chẳng sao cả, giống như tôi mới là người ảo tưởng vậy.

Nhưng từ sắc mặt của cô ta, tôi biết cô ta sắp tức chết đến nơi rồi.

Như này thì tôi đã đạt được mục đích rồi.

Trình Tự cứ ngậm mãi không chịu nhả căn nhà ra. Tôi chọc Đường Thời Dư để cô ả về nhà lải nhải với anh ta.

Lải nhải nhiều, Trình Tự không chịu được nữa thì sẽ chạy tới giải quyết với tôi thôi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play