Mặc dù nói Trình Thính Hàn tuổi nhỏ mà lạnh lùng, trầm mặc, lầm lì, nhưng suy cho cùng vẫn là một đứa trẻ, cực kỳ quấn bố mẹ, thích nhất là được ngủ giữa bố và mẹ. Trước lúc nó năm tuổi, luôn là cả nhà ba người ngủ chung với nhau, qua năm tuổi, Trình Thính Hàn mới ngủ riêng, nhưng chia phòng cũng chẳng mấy triệt để, tối nào cũng đòi mẹ sang ngủ cùng.
Hà Tỉnh phải đợi con bé ngủ say rồi mới về phòng, có lúc buồn ngủ quá, cô ngủ lại luôn ở phòng con gái.
Hôm nay, sau khi Luck đã say giấc, Hà Tỉnh buồn ngủ díp mắt, nghĩ ra còn chưa đánh răng rửa mặt nên cố bò dậy khỏi giường, mắt nhắm mắt mở đi ra ngoài.
Đèn ngoài phòng khách đã tắt, chỉ còn một bóng đèn bàn hắt ra ánh sáng vàng cam, cả căn phòng phủ một màu lờ mờ nhưng ấm áp, Hà Tỉnh mơ màng đi về phía phòng tắm. Bỗng nhiên, cổ tay từ nắm lấy từ phía sau, cả người bị kéo vào một vòng tay, mùi rượu thoang thoảng phả tới.
“Anh uống rượu đấy à?”, Hà Tỉnh dụi đầu vào lồng ngực Trình Triều Lạc, vẫn chưa tỉnh táo hẳn.
“Không chối được, uống có một ít vang đỏ thôi, khó ngửi thì để anh đi thay quần áo nhé?”
Mùi rượu thoang thoảng, không khó ngửi, Hà Tỉnh đáp: “Không cần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT