Đứa bé cứ thế đến một cách hoàn toàn bất ngờ. Phản ứng thai nghén của Hà Tỉnh khá nghiêm trọng, nôn ọe đến mức phải vào viện, cũng may thời điểm này đúng đợt nghỉ hè. Trình Triều Lạc đẩy lùi lại mọi công việc quan trọng để ở nhà với cô, nhìn cô khom lưng trước bồn cầu nôn thốc nôn tháo, hai mắt đỏ hoe, anh liền nói một cách quả quyết: “Chỉ một đứa này thôi.”
Hà Tỉnh nôn xong thì nhận lấy cốc nước trong tay Trình Triều Lạc, súc miệng, lau sạch khóe môi rồi hỏi: “Chỉ một cái gì cơ?”
“Con.”, Trình Triều Lạc ôm cô vào lòng, “Không cần biết là trai hay gái, mặt mũi ra làm sao, bọn mình chỉ sinh một đứa này thôi.”
Hà Tỉnh ngửa mặt lên nhìn Trình Triều Lạc, “Nếu là con trai, em muốn sinh thêm đứa nữa.”
“Không được.”, Trình Triều Lạc dứt khoát nói, nếu biết phản ứng thai nghén của Hà Tỉnh nghiêm trọng thế này, thì anh chẳng cần đứa nào hết.
“Được thôi.”, Hà Tỉnh sờ sờ lên cái bụng phẳng lì, “Bảo bối à, con cố lên nhé, nhất định phải là con gái, lớn lên làm bạn thân với mẹ.”, cô kéo cổ tay Trình Triều Lạc, đặt bàn tay anh lên bụng mình, “Anh cũng nói với con một câu đi.”
“Anh không nói.”, Trình Triều Lạc thu tay về, tạm thời anh không có thiện cảm với đứa nhóc giày vò Hà Tỉnh này, ánh mắt lạnh lùng như trước giờ, thậm chí còn để lộ ra vẻ bất mãn hiếm thấy, “Hồi trước thấy Nam Tiêu mang thai nhẹ nhàng lắm mà, biết trước em nghén khổ sở thế này, bọn mình làm DINK[1].”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play