Cũng không phải là lần đầu thấy cảnh tượng máu me này.
Chủ hàng bình tĩnh lại, hắn như may mắn trở về từ cõi chết, thở dài nhẹ nhõm, bước nhanh tới, ngồi xổm xuống, nhìn về phía tiêu sư trẻ tuổi đang cúi đầu thở dốc, ho nhẹ một tiếng, nói: “Vị đạo hữu này, ngươi không sao chứ?”
Thẩm Trạch Lan bình tĩnh lại, ngẩng đầu, nhỏ giọng nói: “Không sao.”
Lúc này chủ hàng mới phát hiện người tiêu sư trẻ tuổi này cực kỳ xinh đẹp, bị dung mạo xung kích, hắn sững sờ tại chỗ, chờ lúc phản ứng lại, thì đối phương đã lấy mũ sa từ giữa lùm cây ra, đội lên đàng hoàng.
"Ngươi..." Chủ hàng đứng dậy, muốn nói gì đó.
Thẩm Trạch Lan ngồi xổm xuống, tìm xem hai tên này có túi Càn Khôn hay không, nếu là có, cậu liền lấy, không có…quỷ nghèo.
Không có.
Thẩm Trạch Lan ngửi mùi máu tươi, cảm thấy không thoải mái, có thể là dò mùi máu quá nồng.
Cậu kéo tay áo của bím tóc qua, tỉ mỉ lau máu trên thân kiếm, rồi đứng lên nhìn về phía chủ hàng, thản nhiên nói: “Ta không hi vọng có người khác biết được tướng mạo của ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT