Sau nhiều lần song tu, Tạ Dương Diệu từ trong bóng tối tìm tòi từng nơi trên cơ thể Lan Đại, biết tiết tấu nào đối phương có thể thích ứng.
Sau khi kết thúc song tu, hắn ôn nhu săn sóc đem người đặt xuống.
Thẩm Trạch Lan ra một lớp mồ hôi mỏng, bị đặt xuống, còn chưa kịp thích ứng, mơ mơ màng màng đưa tay vòng lấy cổ đối phương.
Tạ Dương Diệu bấm pháp quyết, làm sạch mồ hôi trên người Thẩm Trạch Lan, lấy quần áo cẩn thận che cho Thẩm Trạch Lan, hắn nằm ở một bên. Hương hoa lan nồng đậm hơn rất nhiều, từng chút từng chút chui vào mũi hắn.
Hưu con trong tim Tạ Dương Diệu bị đông cứng đã sống lại, ở bên trong phi nước đại. Hắn nắm cạnh Thẩm Trạch Lan, nhắm mắt lại, cưỡng ép mình tỉnh táo, chuyên tâm tu luyện.
Không thể tỉnh táo, trong đầu toàn là tiếng khóc khe khẽ của đối phương lúc song tu.
Tạ thiếu chủ bực bội mở mắt, ôm chặt người vào trong ngực, liên tục bồi hồi trên bờ vực, bồi hồi mấy giây, thì cằm bị người nhẹ nhàng hôn một cái.
"Ngươi siết đau ta." Người trong ngực mơ màng nói.
Bực bội lập tức tan biến, Tạ Dương Diệu nới lỏng tay, giơ tay lên, đối phương không tránh, hắn thuận lợi sờ đến mặt của đối phương. Gương mặt luôn lạnh lẽo, giờ phút này đã ấm lên, mềm mại sờ rất thích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT