Trước đó Lan Đại có mấy người bạn trai, đều không có tiếp xúc thân mật. Với hắn là lần đầu tiên, thẹn thùng cũng là bình thường.
   Lúc song tu, Tạ Dương Diệu phát hiện, người luôn mồm nói coi trọng hắn, động một chút là hôn hắn, nhưng Lan Đại so với hắn còn không bằng, không chỉ không biết cách song tu làm sao cho sung sướng, mà còn cả kinh nghiệm hôn môi.
   Tạ Dương Diệu áp xuống khó chịu cùng không thích hợp trong lòng, tâm tình mới tốt hơn một chút.
   Bởi vì tính cách, hắn không thích bất kỳ sinh vật nào đến gần mình. Lan Đại là người duy nhất mà hắn cần phải chịu trách nhiệm, sau khi hắn chết rồi, sẽ để Lan Đại được tự do.
   Hắn không quấy rầy Thẩm Trạch Lan, đem nước cùng quả dại cất kỹ, ngồi xếp bằng ở một bên, chuyên tâm tu luyện.     
   Trên đường trở về, hắn thuận tay hái được mấy quả dại.
   Tối hôm qua Lan Đại nói cho hắn, không cần mang đồ ăn về, nói cậu sẽ không đói, uống nước là được, hắn chỉ xem như đối phương không muốn làm phiền mình, không nghe vào tai.
   Tối muộn, Thẩm Trạch Lan mới kết thúc tu luyện, Tạ Dương Diệu cũng dừng tu luyện.
   Thẩm Trạch Lan chú ý thấy, Tạ Dương Diệu lại mang quả dại trở về, cũng không có nói thêm cái gì, cậu vẫn thích ăn một chút gì đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play