Ở Cửu Châu, người cùng giới thành hôn, không có yêu cầu về hậu đại, cho nên đêm tân hôn, không được rải trướng lễ. Vào tân phòng, đám người thối lui, rất nhanh liền an tĩnh lại.
  Phòng cưới lớn như vậy, mấy ngọn nến đỏ làm từ ngọc trai đã được thắp sáng.
  Nến đỏ dán chữ hỷ, ngọn lửa sáng ngời ánh vào trong mắt Thẩm Trạch Lan ngồi ngay ngắn trên giường, khiến cho ánh mắt của cậu thành đầm nước, phát ra gợn sóng óng ánh khắp nơi. Gương mặt cậu có chút phiếm hồng, hoa trên mi tâm cùng tinh thạch dưới mắt lập loè tỏa sáng, đều có lực hấp dẫn nhân tâm.
  Tay cậu khoác lên trên đùi, ngón tay dài nhỏ trắng nõn, không cần nghĩ cũng biết bàn tay này mềm mại vô cùng.
  Tạ Dương Diệu đứng trước giường, không khỏi khẩn trương. Hắn dập mấy ngọn nến đỏ, ngồi bên cạnh Thẩm Trạch Lan, nắm chặt tay đối phương, nói: “Lễ nghi rườm rà, ngươi có mệt mỏi không? Nghỉ ngơi một chút.”
  Thẩm Trạch Lan quay đầu nhìn hắn, nói: “Đêm tân hôn, ngươi không muốn...”
  Tạ Dương Diệu dời ánh mắt, không nhìn Thẩm Trạch Lan, nói: “Không muốn, ngươi nhanh nghỉ đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play