Ánh nắng từ phía đông nghiêng nghiêng chiếu vào hẻm nhỏ, để lại một chút ấm áp trên chiếc mặt nạ đen mà Thẩm Trạch Lan đang đeo.
  Tháng lớn, lại dậy thật sớm chạy đi tìm Dương Mộng, Thẩm Trạch Lan có chút mệt mỏi, nhìn trái nhìn phải, không có chỗ nào ngồi, cảm thấy khó chịu, quay đầu nhìn về phía Tạ Dương Diệu.
  “Thiếu chủ, con của ngươi mệt rồi.”
  Tạ Dương Diệu cưng chiều nói: “Nhi tử ở trong bụng, sao có thể mệt mỏi? Ta biết, ta biết trong lòng ngươi mệt mỏi, tới.”
  Thẩm Trạch Lan hứng thú bừng bừng nhào tới. Tạ Dương Diệu ôm ngang cậu lên, đi đến xe Hỏa Kỳ Lân cách đó không xa. Lúc này còn sớm, cho nên trên đường phố cũng không có người nào, Thẩm Trạch Lan cũng không sợ mất mặt, yên tâm hưởng thụ phục vụ của đối phương.
  Vào xe Hỏa Kỳ Lân, đối phương đem cậu đặt xuống, rửa sạch tay, nói: “Ngươi nghỉ ngơi đi, ta giúp ngươi xoa xoa.”
  Thẩm Trạch Lan tháo mặt nạ trên mặt hai người, không chút nào keo kiệt thưởng cho đối phương một nụ hôn, cởi xuống ủng ngắn, nằm lên giường, cười nhẹ nói: “Làm phiền.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play