[Đôi lời của tác giả: Thời gian này mình tăng ca liên tục, máy tính lại không có, nên cực chậm ra chương. Còn may là vẫn có đọc giả kiên trì ủng hộ. Cảm ơn rất nhiều. Sẽ cố gắng đăng bài nhiều hơn.]
….
Trần Vũ Văn tức muốn lộn ruột. So gia thế, hắn là đỉnh cấp quý sờ tộc. So quyền lực, hắn chỉ dưới vài người, hơn cả vạn người. So thực lực, hắn có thể 1 chiêu giết mười, ai nghe danh mà không sợ. Thế mà, hắn… bị… ghét … bỏ.
Quá nhọ rồi.
Trần Vũ Văn rối rắm, vò muốn trọc cả đầu. Ta không biết mà cũng không muốn biết. Ta muốn tìm một lao động miễn phí, nhưng ứng cử viên nhất định phải chăm chỉ, dễ sai bảo. Tên kia… quá nguy hiểm, không hợp bát tự. Cho nên, chỉ có thể xin lỗi đối phương.
Nguyên Trí thức dậy đi tiểu, mi mắt nặng trĩu cố gắng hé ra hai khe nhỏ nhìn đường. Vô tình lướt qua nóc đại điện thì phát hiện một bóng đen ngồi thù lù trên mái ngói. Nó sợ hãi, suýt nữa tè ra quần. Vừa hay, bóng đen kia nghe tiếng động quay đầu lại.
“Sư phụ?” – Nguyên Trí thấp giọng kêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT