Khải quốc rất rộng, khoảng cách giữa các thành trì không chỉ giới hạn trong phạm vi hai chữ số. Xen giữa chúng là trùng điệp núi non, sông ngòi, thảo nguyên hoặc sa mạc. Vị trí của Thạch thôn khá hẻo lánh. Ba mặt tựa núi, phía trước là rừng rậm kéo dài đến đường chính dẫn đến kinh thành. Người trong Thạch thôn muốn ra ngoài, người bên ngoài muốn vào Thạch thôn chỉ có thể lội bộ theo lối mòn được tạo ra bởi bàn chân con người qua vô số năm tháng.
Từ trà quán, thầy trò ta theo hướng dẫn của tiểu nhị, tiến thẳng về hướng của Thạch thôn. Lúc đầu còn khá ổn, nhưng càng vào sâu trong rừng, càng cảm nhận được một sự nôn nóng, bất an. Cây cối rậm rạp, âm u. Khắp nơi khí xám ẩn hiện. Đây là hỗn hợp giữa sát khí và oán khí của vô số sinh linh, dễ dàng ăn mòn thần kinh của người không có tu vi, nội lực. Thạch thôn bị diệt và tất cả bí ẩn của nó cũng theo người bán hàng rong đến Thạch thôn truyền ra ngoài theo cách này.
Ta đi trước mở đường. Nguyên Trí lẽo đẽo theo sau. Qua hai canh giờ, chúng ta cũng tới được Thạch thôn. Nhìn cảnh tượng hoang vu, đổ nát xung quanh, cảm giác cứ như bị xuyên không lần nữa.
Nguyên Trí đạp lên mấy mảnh ngói mục rữa, khịt khịt mũi:
“Chỗ này bị bỏ hoang chắc phải gần trăm năm. Tiểu nhị kia không lừa cũng bịp.”
“Ngươi chắc chắn?”
“Chắc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT