Tứ Nương mà tú bà nói tới là thầy dạy thêu thùa cho các cô nương trong Bách Hoa Lâu. Người này vốn là ma ma quản sự của Quách phủ, ngôi nhà có cây thiết mộc lan ở hướng đông. Tay nghề của Tứ Nương đích thật “kỹ áp tứ phương”, tú bà phải bỏ ra một cái giá thật cao mới khiến Quách lão gia đồng ý cho mượn người.
Tứ Nương ngay từ đầu không hề muốn nhận công việc này nhưng khổ nỗi, người sống dưới mái hiên, đầu ngẩng cao cỡ nào cũng phải cúi xuống. Công việc bán thời gian của Tứ Nương một tuần hai buổi, vào ban ngày. Trùng hợp đúng vào hôm nay. Vừa hay được tú bà cho mời, liền dọn dẹp chỉ kim, nhanh chân lên lầu hai gặp mặt.
Tú bà nhìn thấy Tứ Nương, cười ha hả nói:
“A. Tứ Nương đến rồi. Mau tới đây. Bên dưới đường có náo nhiệt, liên quan đến Quách phủ của ngươi”.
Tứ Nương bị thúc giục cũng chỉ ôn nhu mỉm cười, chào hỏi với tất cả mọi người, xong mới nâng nhẹ tà váy, thong dong đi tới.
Tú bà rôm rả kể chuyện, đám cô nương bên cạnh thỉnh thoảng phụ họa đôi câu. Mấy chữ “chó mẹ”, “gian phu”, “lão bà tử”, “hòa thượng thúi” được lặp đi lặp lại nhiều lần khiến bản chất câu chuyện trực tiếp thăng hoa. Bọn họ chẳng quan tâm gì đến người trong cuộc là ta, cũng chẳng phát hiện ra, cái đầu bóng lưỡng của ta đã bắt đầu phát ra khói trắng.
Nguyên Trí không có “thuận phong nhĩ” nhưng nhanh chóng nhận ra cảm xúc của sư phụ không đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT