Khoa học vũ trụ chưa phát triển. Mọi hiện tượng thiên văn đều trở nên thần thánh hóa khiến nhân loại run rẩy, kinh sợ. Cho nên, người không hề dao động trước mọi lời khiêu khích của quân địch từ trước tới giờ như Quý Bùi dễ dàng bị mấy từ “thiên địa dị tượng” thuyết phục. Ừm, dĩ nhiên không thể bỏ qua công lao miệng lưỡi của Trình Thế Xuyên.
Một ngày này, Quý Bùi thống lĩnh 30 vạn quân, chủ động tiến công. Nơi vó ngựa đi qua, đất chuyển trời rung, khói bụi bốc lên mù mịt.
Trình Thế Xuyên tay cầm trường thương, một thân ngân giáp, cỡi bạch mã, xoay đầu nhìn ta. Dưới lớp mặt nạ lạnh lẽo kia là nụ cười có thể tan chảy cả núi băng vạn năm. Tầm mắt đối nhau. Không gian hóa thành hư ảo.
Thế gian đều bị mù. Đây nào phải Bạch Vô Thường, quỷ sai của địa phủ. Rõ ràng là Thường Sơn Triệu Tử Long danh tiếng lẫy lừng trong Tam Quốc Chí, là La Thành của Tùy Đường Diễn Nghĩa, là Nhị Lang Chân Quân trong Phong Thần Bảng, là ánh trăng sáng trong giấc mơ không bao giờ có thật của ta.
Mỡ treo trước miệng mà mèo không thể ăn, củ cải trước mõm mà lừa không gặm tới. Chưa bao giờ ta cảm thấy chán ghét đại thần xuyên không như lúc này.
Mẹ nó. Chỉ biết chọc cho người khác thèm.
Pháp Năng cũng đứng trên tường thành, đưa tiễn đoàn quân. Hắn vừa dõi theo mông lũ ngựa chiến dần xa, vừa lựa lời cùng ta lảm nhảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT