Trình Thế Xuyên có một giấc mơ thật dài nhưng bị ngắt quãng và chia thành ba giai đoạn.
Giai đoạn đầu tiên là thời niên thiếu, cùng sư phụ ngày đêm khổ luyện, có nhà không dám về, có phụ thân không dám nhận. Nhân sinh chỉ một màu xám u ám, nặng nề.
Giai đoạn thứ hai là thời khắc hắn bị truy sát khắp nơi. Thảm hơn cả chó. Nhân sinh lúc này là một màu đỏ rực. Đỏ đến chói mắt. Màu đỏ của máu tươi, của mối thù diệt tộc.
Sư phụ đã từng nói với hắn: “Nếu một ngày mệnh đến đường cùng, nhất định phải đến Vô Danh Trấn, lên đỉnh Vô Danh Sơn”.
Hắn ngây thơ cho rằng, Vô Danh Sơn chắc chắn có huyền cơ. Sau khi tự mình lên núi điều tra, hắn lại nhận ra, sư phụ chỉ là đang nói giỡn.
Thế nhưng, khi bản thân tuyệt vọng nhất, hắn vẫn nghe theo lời dặn dò của sư phụ. Toàn thân chồng chất vết thương, một mình một ngựa, cố gắng chạy về phía Vô Danh Sơn, dùng máu trải đường, từng bước đạp lên thềm đá. Lúc đó, hắn còn nghĩ: Đỉnh núi Vô Danh phong thủy khá tốt, thích hợp chôn cất. Đây có lẽ là mộ huyệt mà sư phụ định sẵn cho mình.
Nếu nơi này có thể giúp hắn hóa thân thành lệ quỷ thì càng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT