Sau khi chia tay với Thời Phùng Sinh thì đã là sáu giờ rưỡi tối, Lâm Thiên Thiên nhớ rõ ước định của mình và Triệu Tây Tự, ngay khi bóng lưng Thời Phùng Sinh vừa biến mất, cô lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Triệu Tây Tự.
"Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi hiện đã khóa máy.”
Đáng ngạc nhiên là giọng nữ máy móc này lại vang lên liên tục.
Lâm Thiên Thiên đột nhiên nhớ tới tật xấu Triệu Tây Tự là thích chơi điện thoại di động nhưng không thích sạc pin, cô chợt thở dài, sau đó cô mở WeChat ra và gửi một tin nhắn báo an toàn cho anh ta, vừa định cất điện thoại đi, cô nghĩ ngợi một hồi rồi lại nhắn thêm một câu.
"Trên đường về nhớ chú ý an toàn."
Sau khi cô gửi tin nhắn, cơn mưa vốn do dự cuối cùng cũng đã rơi.
Lâm Thiên Thiên chưa kịp trú mưa, cô lập tức ướt sũng như chuột chết. Cô che chắn túi xách lên đầu rồi chạy vào siêu thị gần đó để mua ô, mãi đến khi cô đi đến dưới lầu thì mưa vẫn không ngớt.
Khi đi tới cửa tòa nhà, cô tiện tay mở cửa ra, vừa định thu ô đi vào bên trong thì cách đó không xa lại đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc.
"Lâm Thiên Thiên."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play