4.
Đêm khuya, tôi cùng Tiêu Vũ ngồi trên giường, cả 2 đều không ngủ được.
Lúc mà hai đứa tôi quen biết nhau, tôi đang là nhân viên xuất sắc bất khả chiến bại của phòng kinh doanh. Còn nó thì là đứa con thứ tư của nhà họ Tiêu, trên đó còn có 3 người anh trai.
Sau đó hai đứa tôi kết hợp với nhau, tôi thì trở thành lão đại phòng kinh doanh, còn nó thì trở thành giám đốc Tiêu ở công ty.
Không ngờ rằng những ngày tháng tươi đẹp chưa hưởng thụ được mấy ngày, khi chúng tôi đi cắm trại cùng nhau thế mà lại bị sét đánh chớt.
Tôi nghĩ đến ông bố ở nhà suốt ngày thao thao bất tuyệt, dựa vào mấy lời bói toán mà l.ừa tiền người ta.
Khi còn nhỏ ông ấy từng nói muốn thay đổi vận mệnh cho tôi.
Thật không nghĩ rằng, tôi thật sự có thể sống một cuộc đời khác.
5.
Tiêu Ngư bình tĩnh phân tích: “Nếu bị Tiêu Như Thần phát hiện thân phận thật, nhất định sẽ không có đường sống. Nếu hắn trừ khử mình sau đó đưa một thằng nhóc nào khác lên kế vị thì sẽ dễ dàng thông trị hơn. Hắn không làm vậy vì mình là con trai duy nhất của Tiên Hoàng, triều đình vẫn còn 2 vị trọng thần ủng hộ mình. Nhưng thứ họ bảo vệ, là danh phận con trai Tiên Hoàng kia, không phải bản thân mình.”
“Không diễn tốt vai của nguyên chủ là cậu sẽ bị Tiêu Như Thần gi.ết chớt đó, dù gì chúng ta cũng mới xuyên đến đây.” - Tôi xoa cổ, cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.
tôi và Tiêu Ngư đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Nó thân là phụ nữ xuyên đến, chắc chắn không có cách nào khiến cho Vương tiệp dư mang thai được.
Mà Vương tiệp dư mang thai không được bao lâu đã bị sảy thai rồi.
Đây chính là có người trong triều muốn gi.ết Hoàng hậu là tôi, sau đó đưa con gái yêu nhà mình lên kế vị.
Người đứng sau chuyện này, là Quý Phi của Hoàng Thượng, con gái của Đại tướng quân.
6.
Tình thế của chúng tôi bây giờ trước mặt có sói, sau lưng có hổ. Quý Phi muốn sinh long tử, gi.ết chớt Tiêu Ngư rồi làm Thái Hậu.
Mà một khi Tiêu Ngư chớt đi, tôi liền trở thành cá nằm trên thớt.
Quý Phi hận tôi đến tận xương tủy, trước đây từng đánh tôi, truyền tin ra bên ngoài rằng ả muốn tống tôi vào thanh lầu.
Về phần Nhiếp Chính Vương, tuy hắn ta thủ đoạn tàn nhẫn vô biên nhưng đối với cháu trai Hoàng Thượng của mình vẫn có chút tình thân.
Tiêu Ngư suy nghĩ hồi lâu, dứt khoát nói: “Mượn tay hổ gi.ết sói! Trước tiên chúng ta sẽ lợi dụng Tiêu Như Thần, chỉnh chớt Đại tướng quân cùng Quý Phi.”
Trong đầu tôi hiện lên khuôn mặt của Tiêu Như Thần, nhếch miệng nói: “Dùng cách nào bây giờ? Mình cảm thấy hắn như là một con mãnh thú ngoài mặt thì tươi cười, nhưng mọi lúc đều có thể c.ắn cổ người khác một cách bất ngờ.”
“Trước khi Hoàng Hậu vào cung từng có hôn ước với Tiêu Như Thần, chắc chắn giữa 2 người phải có chuyện xưa không ai biết.”
Tiêu Ngư đè thấp giọng, nói: “Nghe nói Hoàng Hậu rất giống với bạch nguyệt quang của Tiêu Như Thần. Chúng ta thử 1 chút, hắn đối với cậu rốt cục có cảm giác gì khác lạ không.”
Nói nhiều như vậy, chính là muốn tôi dùng mỹ nhân kế với Tiêu Như Thần.