(Conan) Vì Trở Nên Nổi Bật Trong Truyện Tranh Tôi Đã Trả Giá Quá Nhiều

4. Những ngày ở Học viện Cảnh sát


4 tháng

trướctiếp

12.

Mở khu truyện tranh, Chiyoya Saori vô thức kiểm tra thông tin của bản thân trước, giá trị nổi bật vẫn tiếp tục hiển thị số "0" tròn trĩnh.

Ừ ha, giờ mới là giữa tháng, còn mười ngày nữa buổi bình chọn hàng tháng mới diễn ra, dù manga đã bắt đầu rồi, nhưng còn lâu mới đến ngày bỏ phiếu.

Chiyoya Saori mỏi mắt trông mong mà nhìn quả trứng ngỗng trên màn hình hiển thị, tự mình an ủi bản thân đừng nóng nảy.

Chết tiệt, chuyện ảnh hưởng đến cái mạng nhỏ này, làm sao mà không để ý được!

Chiyoya Saori hít một hơi thật sâu, mở khu truyện tranh.

Nói là truyện tranh thời gian thực, trên thực tế tốc độ vẽ truyện tranh của lão tác giả cũng không nhanh như vậy, cứ khoảng 10 phút là thêm 1 chap, mà 1 chap chỉ có 20-30 trang truyện.

Vì vậy tuy rằng án kiện rất nhanh đã kết thúc, truyện tranh vẫn chia thành 3 chap: phần 1, phần 2, phần 3.

Góc nhìn chủ yếu vẫn theo chân nhóm F5, nhưng lão tác giả vẫn thích lồng chút góc nhìn thượng đế, vẽ cho nhân vật thêm ít filter kỳ quái .

Ví dụ như Chiyoya Saori, cô nhìn nhân vật truyện tranh trông giống mình đến tám phần, cô vẫn cảm giác filter đã khiến hình ảnh của cô trong sách cách xa sự thật đến cả dải Ngân hà.

【Ngoài trời ánh mặt trời đang tỏa sáng rực rỡ, vậy mà trong phòng bệnh lại có chút âm u, rèm bị kéo kín, đèn không được bật lên.

Thân hình thẳng tắp của cậu thiếu niên có mái tóc đen và đôi mắt xám ngồi trên giường —— cậu đang thẫn thờ, khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú không một biểu cảm, vì vậy trông có vẻ khá lạnh lùng và nghiêm túc.

Bên cạnh cậu là một ô chữ giới thiệu, viết ( Chiyoya Toru, 20 tuổi, lớp Onizuka.)

Lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa, giọng Hagiwara Kenji truyền từ bên ngoài vào phòng bệnh.

Chiyoya Toru giật mình, vén chăn đứng dậy, cậu không đi mở cửa ngay, mà trước hết đến cạnh cửa sổ kéo rèm.

Khi ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu sáng căn phòng, cậu lại vô thức kéo tay áo lên, tránh vào góc khuất, như là ánh mặt trời sẽ khiến cậu bị bỏng.

Nhưng rồi, biểu tình của cậu bỗng thay đổi thành vẻ mặt ôn nhu, cậu tươi cười đi mở cửa, không chút ngạc nhiên gật đầu chào năm người đứng ngoài cửa. 】

[ A a a! Cộng một ông chồng!]

[ Anh trai nhỏ thoạt nhìn rất yếu đuối, nhưng nhìn rất bổ mắt (? ) quả nhiên mặt đẹp là số 1! ( dựng ngón tay cái ) ]

[ Phong cách debut này, suýt nữa làm tôi tưởng anh da đen trong mấy vụ án trước, Chiyoya Toru sẽ không phải sát nhân liên hoàn trong vụ án sắp tới chứ! ( phân tích một cách lý trí ) ]

[ Dame dame! Thời kỳ ở trường cảnh sát làm gì có nhiều vụ án giết người như vậy chứ!]

[ Nhưng quả thật rất thu hút ánh nhìn, ban đầu trông rất lạnh lùng, sau khi nhóm F5 lại thay đổi thành vibe ôn nhu, là đang cải trang chắc luôn! ]

[ Còn cả rèm cửa nữa, rõ ràng đang là ban ngày mà không kéo ra, thấy ánh mặt trời còn kéo tay áo lên trốn vào bóng tối, cứ như sẽ bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt, cảm giác có ẩn tình ( ăn dưa.jpg ) ]

[ Ô ô ô, cứ như một con mèo đen bị ánh nắng mặt trời dọa giật mình, đáng yêu quá đi!! ]

[ Tránh thì làm sao! Con trai muốn trắng trẻo đẹp trai ngời ngời tí cũng không được sao! A a a Toru mau mau lại đây cho mommy hôn cái nào ~]

[ Học viện cảnh sát làm gì có người yếu đuối như vậy, tôi đoán về sau sẽ có đao, thật sự không người nào trong truyện là không có đao, ghét thật sự! ]

[ Có lý, Hiromitsu cố chấp theo đuổi vụ án Tomori Hajime, Matsuda muốn đấm Tổng giám đốc Sở Cảnh sát, Toru có phải cũng sẽ có...... tôi bắt đầu thương cho nhân vật mới rồi. ]

[ Tôi mặc kệ, vai phản diện mù quáng, đánh cược 5 đậu! ]

[ Tôi theo! Người thứ sáu trong nhóm cảnh sát, cược toàn bộ những gì tôi có! ]

Chiyoya Saori: "......" Anh đẹp trai đỡ trán.jpg

Tại sao lại muốn vẽ mấy thứ diễn ra trước cả khi cốt truyện bắt đầu! Hóa ra bộ dáng cô xem diễn đàn truyện tranh ngốc như vậy sao?

Đọc được bình luận suy đoán cô là sát nhân liên hoàn, Chiyoya Saori thật sự dở khóc dở cười.

Với kinh nghiệm xem truyện tranh nhiều năm của cô, đây là thủ đoạn bình thường mà lão tác giả hay dùng để thu hút độc giả, không phải vấn đề lớn!

Nhưng mà những người ở thế giới khác thật sự khá nhạy bén, vậy mà chú ý cả chi tiết cô kéo màn.

Có cái...... đứng dưới nắng quả thật rất khó chịu mà.

Chiyoya Saori thầm thở dài trong lòng.

Tạm không để ý mấy chi tiết này, nghĩ theo cách khác, lão tác giả ngược lại sẽ giúp cô che giấu thân phận để tăng thêm độ thú vị và tạo plot twist.

Thật ra Chiyoya Saori thấy quá khứ của bản thân cũng khá thú vị, mà lão tác giả cũng chẳng bỏ qua cơ hội này đâu, thôi thì khi thời cơ đến cô sẽ thử một lần.

Tiếp tục kéo xuống dưới, có cảm giác như họ đang nói về một tập phim thường ngày, thiếp lập Chiyoya Toru học sinh giỏi rất nhanh được thừa nhận, khu bình luận xôn xao muốn đọc thử vở của cô.

Và —— Morofushi Hiromitsu làm sao mà đoán ra được ý nghĩa trừu tượng như vậy?

Đừng hỏi, đó là sự ăn ý ngầm!

Lật thêm 2 trang, vụ án cuối cùng cũng được lên sóng, Chiyoya Toru lao tới đầu tiên, nhóm F5 theo sát phía sau.

Tư thế dựa vào tường của thiếu niên thể hiện sự căng thẳng tột độ, đôi mắt xám sắc bén như mắt chim ưng, như là đã đoán được vụ việc từ trước; mà nhóm năm người theo sau cậu đều có điểm chung là thừa tinh lực, không sợ trời không sợ đất.

Sau một hồi giao lưu "ăn ý", Date Wataru cởi đồ đầu tiên, những người khác cũng không chịu kém cạnh, chỉ có Furuya Rei sau khi bị đồng bọn ép cởi áo trên cũng kịp bình tĩnh lại, túm cả bọn về phòng bệnh.

【 "Các cậu bình tĩnh chút, Toru chắc chắn sẽ không tùy tiện khoa chân múa tay, chắc cậu ấy muốn nói mình cùng nội ứng ngoại hợp, cậu ấy sẽ tìm cớ dẫn người đến."

Trong phòng, Furuya Rei ôm quần áo trong tay: "Mấy động tác vừa rồi của cậu ấy là chỉ số phòng!"

"Nhưng mà một mình cậu ta vẫn rất nguy hiểm, tinh thần của kẻ bắt cóc không ổn định!" Matsuda Jinpei cau mày, muốn lao ra ngoài, "Đó là chưa kể đến cô y tá đang khóc sướt mướt kia."

"Quả thật, rất khó giải quyết." Date Wataru cau mày, tự hỏi nên làm thế nào để dùng bạo lực khống chế tội phạm.

Morofushi Hiromitsu đứng cạnh cửa, nhanh tay ôm chặt tóc xoăn, nói nhỏ: "Mau xem kìa!"

Đầu năm người kề sát nhau, thông qua khe cửa nhìn cậu thiếu niên bình tĩnh trấn an nữ y tá, nói chuyện với kẻ bắt cóc, nói hai câu gì đó rồi trực tiếp đẩy xe lăn về phía phòng bệnh.

Mọi người: "......"

"Hình như giải quyết xong rồi." Hagiwara Kenji phàn nàn, "Cảm giác như tụi mình đã bỏ lỡ 10 tập phim truyền hình ấy nhở."

"Mấy tên máu liều nhiều hơn máu não các cậu nhìn mà học tập năng lực nghiệp vụ của người ta kìa." Furuya Rei mượn cơ hội giảng đạo, chỉ trỏ, "Nếu không phải tôi kịp thời đoán được ý của Toru, các cậu đã lao lên không cần suy nghĩ rồi."

Matsuda Jinpei khinh thường: "Hừ!"

"Toru sắp tới đây rồi, chúng ta chuẩn bị lên hỗ trợ thôi, đầu tiên là đoạt súng, tập trung khống chế kẻ bắt cóc." Date Wataru nhanh chóng sắp đặt kế hoạch.

Trước cửa 310, thiếu niên tóc đen đột nhiên ra tay, một khuỷu tay phế bỏ tay thuận của kẻ bắt cóc, khiến đối tượng phải đổi tay cầm súng.

Nhưng kẻ bắt cóc vẫn không dừng lại, khoảng cách gần như vậy nổ súng, thương vong là khó tránh khỏi, khi nhóm F5 sợ hãi muốn lao tới thì ——

Khung cảnh yên tĩnh đáng ngạc nhiên.

Mà Chiyoya Toru có vẻ đã đoán được từ trước, bình tĩnh móc tay nắm cửa từ túi áo, "Bốp" một phát headshot.

Lúc này, năm người cũng tỉnh táo lại, cơn tức giận bùng nổ, xông thẳng ra đập kẻ bắt cóc. 】

Trang truyện tranh cuối vẽ đặc tả đồng hồ treo tường, nữ y tá Kamikawa Nana nhìn thời gian, phát hiện ra sự việc kinh tâm động phách như vậy chỉ diễn ra trong vài phút.

[Nhanh thật, vụ án này nhanh đến mức đáng ngạc nhiên ( biểu tình hoảng hốt ) ]

[ a a a! Đẹp trai quá! Khung cảnh anh trai nhỏ bình tĩnh trấn an nữ y tá đập thẳng vào tim em rồi ( mặt đỏ ) ]

[ điên cuồng chụp hình-ing, hình ảnh Toru-kun quay đầu khoa tay múa chân với nhóm F5, rồi biểu tình thay đổi lao ra vì việc nghĩa...... A a a tui lúc ấy hét chói tai như bị chọc tiết luôn á ]

[ ô ô ô, tui cũng chết rồi, tui hoàn toàn không thể chống lại những người ôn nhu, còn chưa kể Toru cho tui cảm giác như là người bạn trai, còn có thể đập kẻ bắt cóc một trận, cảm giác an toàn max]

[ Toru-chan showtime! Không chỉ chúng ta, nhóm F5 cũng kinh ngạc kìaaa, tôi tin, chắc chắn là thành viên phe chính diện ( chắc chắn ) ]

[ bụng, cơ bụng ( che mũi ) trời đất ơi, lão tác giả bạo vậy sao! Mới mấy chap đầu tiên đã kích thích như vậy rồi, nhảy một góc 90 độ thẳng xuống hố tại chỗ.]

[ ha ha ha ha cứu mạng, Hagi, lớp trưởng mấy người sao mà cởi quần áo nhanh vậy haha! Matsuda vậy mà còn túm Hiromitsu cởi cùng nhau! ]

[ cười chết, kể cả Tooru luôn giữ bình tĩnh suy xét, nhưng suy xét thế nào mà cởi cả quần áo thế kia haha! ( cười rung cả nhà ) ]

[ Thật ra thời điểm kẻ bắt cóc nổ súng tôi cũng sợ muốn chết, vậy mà lại bắn không ra đạn. Chiyoya Toru cũng mạnh mẽ quá? Tôi biết thấy việc nghĩa hăng hái làm là thói quen tốt, nhưng như vậy là hơi lỗ mãng quá rồi. ]

[ Tôi cũng thấy vậy, mới bắt đầu đã vì cứu người mà ném mình vô bệnh viện, làm nói cũng chẳng nên hơi, vậy mà còn không đổi tính xấu. Nếu không phải súng của tội phạm bị hỏng, nhóm F5 cũng ở đấy, cậu ta sẽ rơi vào trường hợp rất nguy hiểm! ]

[ Tôi lại thích mấy anh trai quên mình vì người như vậy! ]

[ Nhưng mà trông cách Chiyoya Toru tự học, trông cách ứng xử từ trước, sao có thể là một người lỗ mạng như vậy, tôi đánh cuộc sẽ có plot twist cho mà xem. ]

[ Đồ nghiện sắc đẹp các người, không cần vì nhân vật có mặt đẹp mà luôn biện minh cho nhân vật, Toru lỗ mãng thì đúng là lỗ mãng, là sự thật thì có gì mà phải cãi? ]

[ Như này đi, giả dụ như về sau có plot twist, Toru không hành động lỗ mãng mà có suy xét kĩ càng, cuối tháng bỏ phiếu cho cậu ấy nhá! ]

[ Cược thì cược, khoảng thời gian ngắn như vậy, hắn khẳng định là chưa suy nghĩ gì đã lao lên, nếu có plot twist thì tôi ăn bàn phím cho mọi người coi! ]

Chiyoya Saori bình tĩnh đọc manga và bình luận, cuối cùng cũng biết sao năm người kia lại cởi trần lao ra.

Lúc ấy họ thật sự định trực tiếp lao lên hỗ trợ, không do dự chút nào. Chỉ là tốc độ hành động của cô quá nhanh, cộng thêm việc Furuya Rei kịp thời hiểu được ý cô, lúc này mới theo đúng kế hoạch cô đặt ra, tuy rằng chậm một phách.

Loại cảm giác có thể tự do phát huy, biết sau lưng luôn có đồng đội sẵn sàng viện trợ này......

Ừm, nên là manga shounen cũng không tệ lắm!

Còn về mấy bình luận nói cô lỗ mãng, cược bất kể hậu quả này, Chiyoya Saori hoàn toàn không lo lắng, thậm chí còn thấy hơi buồn cười.

Cô kéo trang định đọc tiếp chap mới, lại phát hiện 2 phút nữa chap 3 mới xuất bản.

Ai da, lão tác giả thật biết cách kích thích người đọc.

Cô nóng lòng muốn đọc bình luận khi bị vả mặt quá.

Mèo con tự tin.jpg

13.

Mười giờ rưỡi tối, trong học viện cảnh sát, năm bóng người xách theo dụng cụ dọn dẹp vệ sinh đi trên con đường nhỏ.

"Đáng giận, vẫn bị phạt." Matsuda Jinpei hơi tức giận, gãi đầu, "Phạt thì phạt, sao lại phải viết kiểm điểm nữa, lại còn là 1000 từ!"

Hagiwara Kenji không chịu được nói: "Nguyên bản chỉ cần viết 500 từ, ai kêu cậu hô "Lão quỷ thầy không nói đạo lý gì cả"."

Furuya Rei lạnh nhạt bổ sung: "Nguyên bản thậm chí còn không cần viết kiểm điểm, ai kêu người nào đó bị phát hiện xong lại nhảy tường trèo ra ngoài lại trước mặt giảng viên."

"A a a, đừng nói nữa!" Matsuda Jinpei thẹn quá thành giận.

Morofushi Hiromitsu: "Thật ra giảng viên tức giận là do chúng ta dám tay không đối mặt với tội phạm có súng mà."

"Ha ha ha ha, lần sau vẫn không nên cho Matsuda xung phong thì tốt hơn!" Date Wataru cười ra tiếng, "Cơ mà Onizuka tức giận cũng rất đáng sợ, Toru cũng bị liên lụy mà phải viết 1 bản kiểm điểm, ai thông báo cho cậu ấy đây?"

Mọi người đồng loạt trầm mặc.

Nhớ tới cái cậu thanh niên yếu đuối ngoài thì cười tủm tỉm, thực tế một quyền đập rung cả tường nào đó......

Học sinh chăm ngoan như cậu ta chắc chưa phải viết kiểm điểm lần nào đâu đúng không?

Lúc họ truyền lời không khéo sẽ bị con tinh tinh ấy đấm bay ra ngoài vũ trụ mất!

Morofushi Hiromitsu ngượng ngùng cười: "Ờm...... tính Toru khá tốt, chắc là...... nói trực tiếp là được?"

"Hiromitsu!" "Morofushi-chan!" "Hiro!"

"Nhiệm vụ này giao cho cậu nhá!" Bốn miệng một lời.

Morofushi Hiromitsu: "ovo!"

Lúc này, họ cũng đã tới đích, phòng trong cùng của tầng này là phòng của người đang nằm viện Chiyoya Toru.

Hôm ấy cậu thanh niên chỉ kịp làm thủ tục và cất hành lý, đi ra cửa mua ít đồ dùng hàng ngày, kết quả gặp chuyện.

Hình phạt mà lần này Onizuka Hachizou giao cho họ là phải giúp Chiyoya Toru dọn phòng.

"Hơi tò mò, không biết ký túc xá của Toru có phải chỉ toàn sách vở, notebook các thứ." Hagiwara Kenji nói, "Vừa mới khai giảng, cậu ta làm sao mà viết cả một quyển vở như thế?"

Matsuda Jinpei: "Cậu làm sao mà hiểu được thế giới của học sinh giỏi chứ ~"

Giờ này các học sinh khác còn đang đi tắm rửa, còn chưa về phòng ngủ.

Dưới ánh đèn cảm ứng lập lòe, chỉ có bóng dáng của năm người bọn họ.

Năm người nhìn cánh cửa trước mặt, có một cảm giác hồi hộp không thể giải thích.

Date Wataru cầm chìa khóa, cắm chìa vào ổ, nhắc nhở một câu: "Tôi mở cửa phòng đây."

"Mau mở đi, mau mở đi!"

Furuya Rei và Morofushi Hiromitsu đứng hai bên lớp trưởng, cầm cây chổi, vào tư thế chuẩn bị chiến đấu, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

"Cạch", xoay chìa hai lần, cửa mở ra.

Furuya Rei bước vào đầu tiên, lại thấy có gì đó sai sai, ngẩng đầu xem ——

Một bóng đen từ trên trần lao tới đánh úp anh.
 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp