14.

Trong thời gian chờ cập nhật, Chiyoya Saori chán nản mà chọt hệ thống mua vui, chọc đến mức hệ thống kêu lên mấy tiếng nỉ non.

【 Đừng động tay động chân, nếu không tôi sẽ tố cáo ngài tội không đứng đắn! 】 sợi tóc ngốc trên đầu hệ thống bị chọc đến quay trái quay phải, nó nghiến răng nghiến lợi, 【 Hệ thống cũng có nhân quyền! 】

Chiyoya Saori cười tủm tỉm nói: 【 Bé con, cắn hạt dưa có vui không? Lần sau có dám đứng ngoài hí hửng xem diễn lúc ta đang làm nhiệm vụ không? 】

Khách phục: 【......】

Trêu chọc hệ thống xong, Chiyoya Saori click mở khu truyện trang, chap 3 đã cập nhật, bìa trông rất thú vị, tác giả chia trang giấy làm 2 phần, cắt bởi 1 đường kẻ trắng.

Một bên là Matsuda Jinpei vừa gặm bánh mì vừa trèo tường trong đêm đen bị huấn luyện viên Onizuka ngồi xổm ngóng chờ dọa sợ đến trượt chân ngã, tiện tay ném thẳng ổ bánh mì vào đầu ông thầy, bốn người còn lại lúng túng đỡ người, huấn luyện viên tức đến đầu bốc khói, giơ nắm đấm sẵn sàng cho mỗi người 1 cú vào đầu.

Một bên là Chiyoya Toru được các chị y tá chăm sóc từng li từng tí, vui vẻ ngồi trên giường bệnh hưởng thụ bữa cơm xa hoa.

Sự khác biệt này khiến người nghe rơi lệ, người thấy thương tâm.

Chiyoya Saori nhịn không được thở dài: Đến thăm bạn học đụng kẻ bắt cóc có súng, trèo tường trở về đụng huấn luyện viên đang tức giận —— ài, người gì xui dữ!

[ ha ha ha ha cứu mạng, chưa đọc trang dưới tui đã cười đau bụng, Mazda đang làm gì vậy Mazda! Ném thẳng ổ bánh mì vô đầu huấn luyện viên, ổng đi đời nhà ma rồi! ]

[ Trời đất, không có so sánh thì không có đau thương ( bé mèo thăng hoa ) Cơm của Toru nhìn ngon quá! ]

[ ô ô, nhất thời không muốn biến thành ai, muốn ăn cơm suất dinh dưỡng, lại muốn bên cạnh Toru ]

[ Kiến nghị biến thành suất cơm, còn có thể bị Toru ăn luôn ( ác ma nói nhỏ ) ]

[ Bắt đầu rồi bắt đầu rồi, đừng comment nữa! Để xem Chiyoya Toru rốt cuộc là phái dùng não hay phái dùng vũ lực! ]

Mở trang truyện thứ nhất, nhóm F5 đã khống chế kẻ bắt cóc, nguy hiểm được giải quyết.

Hagiwara vui vẻ quàng vai Chiyoya Toru, Matsuda đứng bên cạnh khen hiểu biết về súng ống của cậu, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời.

Mọi người quay đầu lại chỉ thấy cậu thanh niên vừa rồi còn bình tĩnh ngầu lòi ra tay khống chế kẻ bắt cóc giờ đang cúi đầu, hận không thể tìm cái lỗ mà chui xuống, khuôn mặt đỏ như quả cà chua.

Sau khi bị Hagiwara vạch trần, Chiyoya Toru mặc đồ bệnh nhân ngay ngắn, phẳng phiu không một nếp gấp thẹn quá thành giận mà cho Hagi một đòn củi chỏ ngay bụng, xoay người đi kiểm tra tội phạm.

Chiyoya Saori: "!" Xong đời rồi! Hình tượng của cô!

Lúc ấy chỉ là cô bị bất ngờ quá, vô thức cúi đầu không dám nhìn thôi, mặt cô đâu có đỏ như vậy đâu!

Sự ngại ngùng trong lòng cô nàng giả trai leo đến đỉnh điểm, cô rên một tiếng, giả chết vùi đầu vào chăn.

Hệ thống cười ra tiếng quạc quạc, lại nhớ tới Chiyoya Saori không dễ chọc, như một con vịt bị bóp chặt cổ không dám hó hé thêm tiếng nào.

Cảm thấy điểm nổi bật của mình đi tong rồi Chiyoya Saori trầm mặc một hồi, lại ngẩng đầu, bất lực kéo xuống dưới.

Tình tiết còn lại không khác mấy so với cô trải qua, trừ việc thêm cả suy nghĩ của Matsuda.

Thanh niên tóc quăn kiêu ngạo khó thuần thật ra không nhiệt tình như vẻ bề ngoài, anh vẫn luôn bình tĩnh theo dõi hết thảy, đánh giá xem mọi người có đáng để kết bạn hay không.

Trước mắt xem ra, trừ cậu bạn thanh mai Hagiwara Kenji, người vừa đánh nhau một trận Furuya Rei coi như ok, những người còn lại vẫn chưa xác định.

Sau đó, Chiyoya Saori trơ mắt nhìn Matsuda Jinpei bắt đầu suy luận từ khẩu súng đến động cơ và tâm lý của cô, rồi lại bắt đầu tò mò vụ án hôm trước......

Chiyoya Saori vô thức sờ cổ, miệng vết thương khi chạm vào vẫn còn đau, cảm giác khi nuốt rất rõ ràng.

Miệng vết thương như này yêu cầu hồi phục trong một tháng, nhưng nếu vết thương không vỡ ra thì một tuần là có thể xuất viện, cô định chờ ngày mai làm thủ tục sớm quay về trường.

Nếu cô không đoán sai thì cốt truyện tiếp theo sẽ có liên quan tới cô.

Tần suất lão tác giả cập nhật truyện tranh liên quan đến cốt truyện, chỉ cần có đủ sự kiện xảy ra để vẽ trong vòng một tháng, lão tác giả có thể liên tục cập nhật chap mới.

Mà điểm nổi bật được tổng kết hàng tháng, trong tháng này cô xuất hiện càng nhiều, cuối tháng càng kiếm được nhiều điểm.

Nên mới nói không thể kéo dài thời gian, mỗi một giây một phút đều là tiền —— à không, mạng của cô!

[Ôi vl, lại là một phúc lợi được nhìn các anh chồng lộ da lộ thịt ư? Lão tác giả ngồi xuống tôi nói cái này nè, bác như vậy là không được, đạo đức nghề nghiệp của bác đâu rồi, dùng chiêu trò gì đó lừa người đọc nhảy hố thì...... bác lừa được tôi rồi đấy! ]

[ Lầu trên liêm sỉ của bác đâu? Chết tiệt, tui hiện tại rất muốn xuyên thành Toru! Được nhìn thấy cơ bụng của Hagiwara đó!! Tui sẽ hóa sói tại chỗ mất!! ]

[ Giờ mới nhìn rõ, người Tooko đen không phải bình thường. ( nhìn trời ) ]

[ Trắng nhất là Hiromitsu ( cúi đầu ) trừ khi Toru cũng cởi trần, không biết có phải do bị thương không mà Toru trông trắng đến đáng ngờ luôn á. ]

[ Trời ơi, Toru vì sao không cởi đồ! Nhóm F6 trường cảnh sát muốn tiến cùng tiến lùi cùng lùi, Hagi mau mau mau, lột quần áo ổng xuống! ]

[ Cứu với trời ơi, trai thẹn thùng là có thật ư? Toru-chan quả là báu vật luôn á, bị Hagi vạch trần xong còn thẹn quá thành giận chạy đi! ]

[U u u ô ô ô, cảm giác xa cách biến mất rồi, luôn luôn dịu dàng lễ phép như vậy có chút gì đó xa lạ làm sao á, Toru như vậy mới tự nhiên chứ! Tôi giờ có thể khẳng định hắn nằm trong tuyến nhân vật chính. ]

Chiyoya Saori chớp mắt, hình như...... không tệ như cô nghĩ?

[ a a a, mọi người mau xem Matsuda nói gì kìa! Chiyoya Toru có nắm chắc rồi mới lao lên, hơn nữa hắn cũng đã ra hiệu trước cho năm người kia rồi, khẩu súng kia không bắn được là do hắn đóng chốt trước! ]

[ Đã nói em ấy nắm chắc rồi mới lao lên mà, cái con người trước khi đi học đã chuẩn bị đầy đủ đến mức đi trước chương trình sao có thể là kẻ lỗ mãng được. ]

[ Thôi xong rồi, ngày càng rung động, IQ cao, điềm tĩnh và thông minh, dịu dàng, lịch sự và có chút ngại ngùng. Đây là kiểu thiết lập bạn trai lý tưởng thần kỳ gì vậy?, Totu mau gả cho tôi! ]

[Lăn! Bác định làm gì chồng tui? ]

[ Vãi, sự tin tưởng không chút do dự của cả nhóm, thật là —— quyến rũ chết đi được ]

[ Ài, đây là thanh xuân ~]

[ Team dùng não thắng đậm! Team dùng vũ lực cuối tháng nhớ tự giác đem phiếu đã cược ra đây! ( chống nạnh ) còn có cái tên quần què bàn phím gì gì kia nữa, lăn ra đây ăn bàn phím cho bà! ]

[ @Keyboard kun, mau mau hiện hồn! ]

[ @Keyboard kun, xin hỏi anh muốn cái bàn phím vàng này? Hay là cái bàn phím bạc này? Hay là ăn hết tất cả đi ( đầu chó ) ]

[...... Vl, Chiyoya Toru làm sao nghĩ ra được kế hoạch trong chục giây ngắn ngủi như thế? Lại thêm một con quái vật? vậy mấy ngày hôm trước hắn bị thương như thế nào? Cũng không có khả năng vì vào bệnh viện nên mới tự làm mình bị thương chứ? ]

[ Đừng đánh trống lảng! Đại Lang, mau ăn bàn phím! ]

[ T không tin!! ]

Chiyoya Saori nhìn những những bình luận nói cô liều lĩnh bị tấn công bởi một đống ha ha ha, chỉ để lại mấy lời khen cô tận trời.

Nhóm "người xem" này xem chừng độ tuổi phổ biến không lớn, lấy phái nữ làm chủ, vốn không thù địch nhân vật nào, rất dễ bị dẫn đường, chỉ cần tìm đúng thiết lập ưa thích của đại đa số, rất dễ định hướng cả khu bình luận.

Chỉ cần nhiều người đồng ý sẽ hình thành "Hiệu ứng đám đông", trực tiếp kết thúc chiến trận.

Nhưng Chiyoya Saori giờ chưa có quyền hạn lên tiếng, muốn tích đủ điểm nổi bật mới có thể đổi, mà những đồ cô muốn đổi quá nhiều......

Chỉ có thể nói rằng cô vẫn còn chặng đường dài phải đi.

Tiếp đó còn rất nhiều bình luận bàn về cốt truyện, mọi người suy đoán cái chết của cô gái kia cũng không đơn giản như vậy, chỉ là còn thiếu manh mối, tranh cãi mãi cũng không kết luận được gì.

Nhưng khi lão tác giả vẽ cảnh Chiyoya Saori dùng một quyền dọa Matsuda rén sun vòi vào manga, khu bình luận yên lặng trong giây lát, rồi đồng loạt bùng nổ.

[ Phe dùng não đâu? Lăn ra đây cho bố mày! Toru- chan giá trị vũ lực không lớn, thắng nhờ kĩ năng? Tụi bây nhìn bức tường đáng thương kia nói lại câu đó cho bố mày xem? ]

[ Nên Toru vừa không phải phe dùng não vừa không phải phe dùng nắm đấm, là hai trong một? ( dại ra ) Đụ má!! ]

[ Nhà cái không tính được chuyện này, táng gia bại sản rồi...... ( thanh âm run rẩy ) ]

[ Sân thượng thật lạnh, gió lớn ghê gớm, huhu đậu tôi tích cóp bao lâu nay! ( rưng rưng ) ]

Chiyoya Saori: "OvO." Nên là, đầu tư có rủi ro, nên cẩn trọng xem xét?

[ Huh? Sự trỗi dậy của hành tinh khỉ phần 2? ]

[ Cmn cười chết, năm người kia dại ra rồi, cái cơ thể nhỏ bé như vậy mà mạnh kinh hồn? Nhưng giờ tui càng tò mò vụ án kia như nào mới khiến Toru vào bệnh viện, lão tác giả motto motto! ]

[ Xem mạch não của Matsuda và năm người kia kìa, đợt này Toru về trường học chắc sẽ phải đối mặt với xa luân chiến ( châm nến ) Toru cố lên, thắng đám tinh tinh này anh sẽ nhất chiến thành thần! ]

[ Nhưng từ đó có thể nhìn ra EQ của Toru rất cao, biết nhóm F5 có lòng tốt, nên mới nguyện ý sát cánh cùng họ, tin tưởng thực lực của bọn họ, sao lại có nhân vật hoàn mỹ như vậy chứ huhu...... Lão tác giả phái hắn tới để cứu vớt những người còn lại đúng không? ]

Chiyoya Saori: "!!!" Tôi chứng minh thực lực của mình với mấy người, kết quả mấy người không biết lòng khổ tâm của tôi còn muốn đánh tôi?

Mèo con khiếp sợ. jpg

Đám con trai mấy người chơi ác như vậy hả?

Tâm trí toàn hình ảnh khỉ đột lao vào đánh nhau, Saori tiếp tục lướt xuống, phát hiện truyện tranh thế nhưng vẫn còn.

15.

Cánh cửa mở ra, căn phòng tối như mực.

Khi mọi người còn chưa phản ứng lại, thanh niên tóc quăn nháy mắt nghĩ ra một lời kịch "Báo thù rửa hận".

"Trời ơi ~ tôi bị oan ~" Matsuda Jinpei đi đằng sau Hagiwara Kenji cố tình đè thấp giọng cho hợp hoàn cảnh.

"Oa a!"

Bị thằng bạn nối khố đâm sau lưng làm Hagiwara Kenji vốn đang tập trung nhìn về trước hoảng sợ, nhỡ tay quăng cái giẻ lau đang cầm trên tay, cái giẻ vướng vào cái chổi mà Furuya Rei đang cầm, mà Zero thì đang vung chổi loạn xạ vì bị "bóng đen từ trên trời rớt xuống" che mắt.

Morofushi Hiromitsu đứng một bên vội kêu: "Zero bình tĩnh đã, đừng cử động!"

Date Wataru mò mẫn trong bóng đêm: "Chờ tôi bật đèn đã!"

"Trời má, cái này là gì vậy trời!" Furuya Rei thanh âm rầu rĩ, anh vô thức tiến lên một bước, chân lại vấp phải cái gì đó làm anh té lăn quay ——

Cậu thanh niên lảo đảo ngã quỵ, cái chổi anh đang cầm trên tay đập vào một bên khiến túi đồ trên nóc tủ đổ rạp xuống.

"Zero!" Nghe tiếng rơi, Morofushi Hiromitsu trong lòng lo lắng sợ thằng bạn bị đồ gì đập vào đầu, lại bước lên nửa bước.

Hai thằng đàn ông to cao đứng chắn trước cửa làm Date Wataru chỉ có thể nhét 1 bàn tay vô lần mò trên tường tìm công tắc đèn.

"Có sao không? Còn ổn chứ?"

Furuya Rei: "Chắc là vậy......"

Lúc này, Date Wataru cuối cùng cũng sờ được công tắc đèn, cách một phát bật lên.

Dưới ánh đèn trắng, Furuya Rei đội một khăn màn, có một thứ gì đó xanh xanh trên đỉnh, anh bất lực chống một tay trên mặt đấy, cây chổi anh cầm bị vướng vào giá treo quần áo bên cạnh, bị một đám màu xanh bám vô.

Dưới chân anh là một bao tải to không biết đựng cái gì, vừa rồi bị anh va phải một cái lăn đâm sầm vào giá sách, những quyển sách như quân cờ domino đổ rạp xuống đất.

Furuya Rei buông cây chổi ra, cố kéo cái vật thể đang trên đầu mình xuống nhưng không được, đành bất lực kêu lên: "Nhìn giúp tôi xem thứ gì đấy!"

"Phụt ——" nhìn một màn chật vật như vậy, Matsuda Jinpei cực kì vô lương tâm cười to.

Hagiwara Kenji cũng nhịn không được cười: "Trời đất, trong phòng Toru có những thứ gì đây? Đồ chơi sao?"

Anh cúi đầu cầm một nắm lên, nhéo nhéo, cảm giác cũng không tồi, nhưng anh còn chưa kịp nói gì thì thấy trên đầu vật thể lạ tách ra một vết nứt, một mùi cay hăng xộc ra làm anh không nhịn được hắt xì liên tục.

Matsuda Jinpei thấy thế nhanh chóng chạy qua một bên: "Đừng lại gần tui!"

Furuya Rei: "Ê ê, trước giúp tôi cái đi xem nào!"

Morofushi Hiromitsu dở khóc dở cười đi qua, nhìn tấm khăn chùm đầu cậu bạn nghĩ ngợi một lúc, phát hiện một thứ gì đó nhô lên trên đỉnh vật thể lạ nên cầm vặn rồi kéo mạnh ra, cuối cùng cũng giải cứu Furuya Rei được.

Thanh niên tóc vàng giơ tay lên, há hốc mồm: "Cái thứ gì đây? Bị nó đè lên chẳng gỡ ra được luôn á."

Hai người lật tấm khăn trùm đầu lên, dưới tấm khăn phát hiện một nút khóa cao su, mặt trên viết "Chuyên dùng để phòng trộm".

Bị coi thành kẻ trộm Furuya Rei: "......"

Người đang rất sửng sốt Morofushi Hiromitsu: "......"

Bốn người quay đầu nhìn một loạt slime được treo bên trên, rồi lại nhìn đống slime được ngụy trang cẩn thận bên dưới đất, không nói nên lời.

Ở một bên Hagiwara Kenji cuối cùng cũng thoát kiếp bị bột ớt sặc đến chết, vươn tay nhúp cái con slime xanh xanh hại anh mất mặt ra, đôi mắt vì bị cay mà rơm rớm nước mắt: "Phòng Toru... là kho vũ khí bí mật hả?"

"Lớp trưởng, chúng ta thật sự phải dọn căn phòng này hả?"

Matsuda Jinpei không nhịn được kêu lên: "Chúng ta vẫn nên về viết bản kiểm điểm trước đi."

16.

Chiyoya Saori che mặt không dám nhìn, ai có thể đoán hình phạt huấn luyện viên Onizuka giao cho họ là đi dọn phòng cô chứ!

Lúc ấy cô bận quá nên chỉ bày qua loa, thuận tay lắp đặt thiết bị chống trộm cô hay dùng —— vốn để hù dọa tên trộm ngốc nghếch ở nhà.

Với cả......

Đống thiết bị đó tốn một số tiền lớn, vất vả mãi mới làm được đấy!

Furuya Rei là con của trời đấy hả, quơ cây chổi lung tung cũng có thể kéo cái túi cô cẩn thận đặt trên nóc tủ xuống?

Cô thật sự không phải phần tử khủng bố mà QAQ!


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play