Em Là Tiền Bối Của Tôi

Chương 4: Khẩu Liệt Nữ 1


4 tháng


Điều khiến người khác khó hiểu là những người ở trước mặt hắn y hết như những người hắn biết. Nhưng không hẳn là như vậy. Tuy ngoại hình đến cả giọng nói cũng giống nhưng...tại sao họ lại không quen hắn? Hay là bây giờ những người đứng ở đây chính là kiếp sau của họ?
 

Phan Như Tâm: "Cầm lấy cái chứng minh thân phận của cậu này"


Nói xong cô ta nén cái thẻ đấy xuống người Trần Minh Khang. 


Hắn thật sự rất muốn cầm lấy nhưng....ừm.... người hắn bị trói chặt rồi....


Lê Anh Duy: "Gì đấy? Sao anh không cầm lấy mà giữ đi chứ?"


Trần Minh Khang: ".........." Cậu bé này giả bộ ngốc hay là ngốc thật đấy? Rõ ràng là hắn bị trói chặt vậy làm sao có thể lấy tấm thẻ mà giữ được....


Lê Anh Duy: "Anh ta khinh thường em à? Sao không trả lời em?"


Phan Như Tâm: ".......Em không thấy cậu ta đang bị trói sao?


Lê Anh Duy: ".........Em quên mất......"


"Các ngươi có thể thả ta ra được không? Trần Minh Khang nhẹ nhàng hỏi
 

Lê Anh Duy: "Không được! Lỡ anh lại hại chúng tôi nữa thì sao?


Trần Minh Khang: "Ta hứa....không làm mấy chuyện quái gỡ nữa đâu...." 


Lúc nãy, hắn không hề biết có người hắn thích ở đây nên mới làm như vậy. Nếu như biết có Phan Như Tâm chắc chắn hắn sẽ không làm chuyện như thế, tránh làm mất hình tượng.


Mạc Vũ Ninh: "Thả hắn ra đi"


Lê Anh Duy: "Dạ"


Cuối cùng cũng được gỡ trói, thật sự khiến người ta thoải mái. Hắn liếc nhìn cái thẻ dưới đất, vội vàng nhặt lên. Nếu hắn không nhặt, người ta lại bảo hắn khinh thường họ....


Cầm cái thẻ nọ ở trên tay, hắn bất chợt thấy bối rối. Cái chứng minh thân phận gì kì vậy? Thật kì lạ quá rồi?


Trên chiếc thẻ, hắn thấy dòng chữ nói về thông tin đơn thuần.


Trần Minh Khang, 23 tuổi, sinh ngày 18 tháng 1, nghề nghiệp nhân viên giao hàng.


Cái thông tin này có phần đúng, có điều....cái nghề nghiệp hơi sai....


Trần Minh Khang: "Cái chứng minh gì lại kì lạ như vậy?"


Lê Anh Duy: “Gì chứ? Anh....không biết thẻ ngân hàng hay tiền thì tôi không nói. Vậy mà cả thẻ chứng minh còn không biết là sao?”


Trần Minh Khang: "Ta thật sự không biết thật. Trước đây, khi chứng minh thân phận, ta thường chứng minh bằng lệnh bài!"


"........." Tên này có vẻ như xem phim cổ đại quá nhiều rồi.


Không khí lúc này có phần lúng túng


Một hồi lâu sau, Lê Anh Duy lên tiếng hỏi: "Anh làm gì mà con quỷ đấy khiến nó muốn giết anh thế? Anh nói gì nó sao?"


Trần Minh Khang: "Ta nói nó kinh tởm..."


"........" Một con quỷ tôn sùng sắc đẹp, thế mà có kẻ lớn gan giám nói nó kinh tởm.....


"Ngu xuẩn!" Mạc Vũ Ninh lúc nãy im lặng chợt lên tiếng. Hắn nghe từ "ngu xuẩn" lại nhớ lại kiếp trước hắn bị biết kẻ trước mặt nói câu đó đến mấy trăm lần. Lúc này hắn khá tức giận, ánh mắt nhìn Mạc Vũ Ninh với vẻ hận thù đến cực điểm, trồng mắt thậm chí còn xuất hiện cả ngân máu, nếu như là kiếp trước hắn sẽ lao đến người Vũ Ninh mà đè hắn xuống, cưỡng hiếp y, khiến y nhục nhã mà rên rỉ dưới người mình. Cơ mà, có người hắn thích ở đây nên phải cố gắng kiềm chế.


Phan Như Tâm: "Tiền bối, anh đừng giận. Cậu ta là người mới, chắc là không biết nên mới lỡ lời...."


"Tôi chỉ nói thế thôi, có sao cơ chứ!" Trần Minh Khang nói lớn dường như không hiểu tại sao Mạc Vũ Ninh lại tức giận khi hắn nói câu đó với con quỷ.


Lê Anh Duy: "Anh có biết con quỷ đó là "Khẩu Liệt Nữ" không?"


"........." Khẩu Liệt Nữ là cái gì?


Mạc Vũ Ninh: "Thôi bỏ đi, đừng nhắc nữa. Giờ đây cậu  là đối tượng mà nó nhắm tới rồi. Tôi không chắc sẽ bảo vệ cậu được đâu" y cất lời nói, dường như cũng đã bình tĩnh lại hơn trước.


Nhưng Trần Minh Khang lúc này vẫn còn vẻ mặt mờ mịt, khó hiểu, cũng không biết rốt cuộc lời y nói có hàm ý gì. Hơn nữa Khấu Liệt Nữ là cái thứ gì cơ chứ?


"Ta không biết Khẩu Liệt Nữ là thứ gì nên mới...." Trần Minh Khang lí nhí nói nhỏ


"........" Nói xong câu ấy, hắn cảm giác như họ đã dịu lại cơn giận dữ.


Lê Anh Duy: "Anh không biết Khẩu Liệt Nữ thật sao?"


"Không biết"


"............."


Mạc Vũ Ninh: "Lê Anh Duy, cậu giải thích cho cậu ta đi"


"Vâng ạ". Lê Anh Duy đáp lại lời y thật nhanh rồi quay sang nhìn Trần Minh Khang. "Là như thế này. Khẩu Liệt Nữ là một truyền thuyết đô thị Nhật Bản. Kể về một nữ quỷ trước đây rất xinh đẹp" 


Dừng một hồi cậu ta nói tiếp: "Trước đây cô ta đã từng có chồng. Nhưng chồng ả hay vắng nhà. Cô ta tuy đẹp nhưng có sự lẵng lơ nên đã ngoại tình. Đến một ngày chồng cô ta phát hiện nên đã rạch miệng cô ta rồi, sau đấy cô ta cũng chết. Cùng với sự hận thù, cô ta hoá thành quỷ, mang cái khẩu trang để chế cái miệng gớm ghiết của mình. Ở nơi hoang vắng trên đường phố Nhật Bản, ngày ngày đi lang thang trên các con phố đấy. Tìm nạn nhân rồi hỏi họ "Tôi có đẹp không?" Nếu nói không thì chắc chắn ả sẽ rạch miệng kẻ đó rồi giết. Còn nếu....như nói ả ta đẹp, ả sẽ mở khẩu trang ra rồi rạch miệng kẻ ấy, biến kẻ đấy thành Khẩu Liệt Nữ thứ 2.


"Tiền bối, vậy con quỷ tấn công cậu ấy....là người bị Khẩu Liệt Nữ rạch miệng sao?" Phan Như Tâm lên tiếng hỏi. Ngay sau Vũ Ninh liền đáp.


Mạc Vũ Ninh: "Khả năng lớn là như vậy, mới có thể dễ dàng dùng bùa chú đuổi đi được. Nếu hôm qua gặp Khẩu Liệt Nữ thật e là giờ chỉ còn là cái xác rạch miệng"


"..........."


Lê Anh Duy: "Biến thành Khẩu Liệt Nữ chỉ có thể là phụ nữ sao?" 


"Có thể là như thế" Mạc Vũ Ninh đáp


Phan Như Tâm: "Vậy làm sao bây giờ ạ?"


Mạc Vũ Ninh: "Đành phải tìm ra người bị Khẩu Liệt Nữ rạch miệng, danh tính người đó rồi diệt trừ tránh để nó trợ giúp Khẩu Liệt Nữ thật"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play