“Dừng ở đây thôi ạ.” Doãn Thường Lăng nói với tài xế, ô tô đỗ trước một tiệm trà sữa tên “Băng Duyệt”.
“Chị ơi, hai phần kem ạ, một cái vị kép, một cái trà xanh.” Doãn Thường Lăng ngọt ngào nói với phục vụ.
Doãn Thường Lăng nom rất thanh tú, cặp mắt sáng lấp lánh, trên mặt còn mũm mĩm, rất đáng yêu.
Phục vụ tan chảy bởi tiếng “chị ơi” này, đặc biệt lấy nhiều cho họ.
Doãn Thường Lăng cảm ơn, đưa cái trà xanh cho Bách Vụ Thanh, hai người về ô tô, xe khởi động, lái về phía nhà Bách Vụ Thanh.
Cắn một miếng, Doãn Thường Lăng kêu thành tiếng “ư~ sướng–“, kem của hàng này ngon nhất, có điều đã đổi địa điểm từ nhiều năm trước, không tìm thấy nữa.
Cậu lặng lẽ để ý đến Bách Vụ thanh, đối phương hé miệng, cắn một miếng, thong thả ngậm trong miệng như đang chờ tan.
Da gà da vịt ở cổ và mặt trỗi dậy trong nháy mắt, hắn còn không nhịn được rùng mình, tay không cầm kem đặt giữa hai chân, siết chặt.
Mặc dù trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng chắc chắn vẫn không ăn được đồ lạnh!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT