Lạc Khinh Vân một mình nằm ở trên giường, trên gối còn có mùi hương rất nhạt thuộc về Đàm Mặc, là mùi còn sót do buổi trưa cậu ăn vạ ngủ lại đây.
Tất cả đồ giặt của Đàm Mặc đều giống của Lạc Khinh Vân, nhưng không hiểu vì sao, Lạc Khinh Vân luôn cảm thấy mình có thể ngửi thấy mùi sữa ngọt ngào từ cậu.
Anh rũ mi, mỉm cười thực nhẹ.
Nói không chừng tiểu tổ tông kia thật sự ôm bình sữa thì sao, uống nhiều sữa bò hơn chút, ăn ít kẹo hơn chút mới cao lên được.
Lạc Khinh Vân nghiêng người, cảm giác được bên trong gối hình như có thứ gì, anh đưa tay sờ vào, bên trong lại ẩn giấu mấy viên kẹo bơ cứng.
Kẹo bơ cứng có in hình con thỏ trắng trên giấy gói, khi ấn mạnh vào thì còn hơi mềm.
Chắc là Đàm Mặc giữa trưa ngủ ở chỗ này giấu vào bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT