Lạc Khinh Vân đưa Đàm Mặc rời khỏi khu vực, kỳ lạ là không có sinh vật Kepler nào tấn công họ trên đường đi.
Mạch điện đã bị phá hủy, toàn bộ không gian chật chội áp lực lại thiếu ánh sáng, nhưng khả năng nhìn đêm siêu phàm của Lạc Khinh Vân cho phép anh nhìn rõ môi trường xung quanh.
Đàm Mặc dựa sau lưng ôm cổ anh không nói một câu.
Rõ ràng lúc này bả vai Lạc Khinh Vân cũng không rộng lớn, một nhóc lớn cõng một nhóc nhỏ đi ở một nơi chẳng có gì an toàn, nhưng Đàm Mặc chính là cảm thấy thực hạnh phúc.
Nhận ra Đàm Mặc đã vùi đầu vào cổ anh, Lạc Khinh Vân thấp giọng an ủi cô: “Đừng sợ, anh không cảm nhận được sự hiện diện của sinh vật Kepler quanh đây.”
“Em không sợ mà.” Đàm Mặc trả lời.
“Em không sợ?” Lạc Khinh Vân mỉm cười, “Vậy sao em ôm chặt thế làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play