Mạc Nhân Tuyết lấy mấy viên đá bỏ vào trong túi rồi bịt kín, ra hiệu cho Lộc Dư An ngồi xuống đối diện, anh để túi chườm nước đá lên cổ tay Lộc Dư An để chườm lạnh: “Theo quy định của sư môn…”
Nói tới đây, Mạc Nhân Tuyết đột nhiên dừng lại, hành động ấn túi chườm nước đá lên tay Lộc Dư An cũng dừng lại, anh đột nhiên ý thức được một chuyện, Lộc Dư An là tiểu sư thúc của anh mới đúng.
Nhưng anh nhanh chóng điều chỉnh giọng điệu của mình rồi nói tiếp:
“Đợi tay em tốt lên rồi, phạt em vẽ lại một lần ‘Sách tranh vườn hạt mù tạt’, được không?”
‘Sách tranh vườn hạt mù tạt’ là một quyển tập vẽ mẫu mà mỗi người học hội họa đề sẽ vẽ một lần, có vẻ ông chú Lý biết thời gian của mình không còn nhiều, những thứ cần phải dạy thì quá nhiều, cho nên đa phần đều dạy Dư An những thứ sở trường của bản thân, nên về mặt nền tảng cơ bản, cậu có chỗ chưa được vững.
Vẽ tập tranh đối với Dư An mà nói không có gì thích hợp hơn.
Lộc Dư An gật đầu, cánh tay của cậu được túi chườm nước đá thoa lên, cái lạnh khiến cơn đau dịu xuống, cậu ngẩng đầu nhìn Mạc Nhân Tuyết, trong lòng có chút cảm xúc mà cậu không nói rõ ràng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play