Không đợi Lộc Dư An vẽ xong những nét cuối cùng, nam sinh đầu hạt dẻ đã kích động lấy mất bức tranh trong tay Lộc Dư An, đặt nó bên cạnh bản vẽ mẫu để so sánh, giống nhau như đúc, không hề khác chút nào.
“Trời ạ, sao cậu vẽ ra được nhiều cấp độ màu xám thế này!” Nam sinh đầu hạt dẻ nhìn Lộc Dư An từ trên xuống dưới thật nhiều lần, ánh mắt nhìn cậu cũng hoàn toàn không giống trước kia.
“Là mười ba cấp, tổng cộng trên bức tranh này có mười ba cấp độ màu.” Cậu cầm một tờ giấy khác đưa cho nam sinh đầu hạt dẻ, trên đó chỉ vẽ một hình chữ nhật lớn bằng tờ giấy, hình chữ nhật bị chia làm mười ba ô vuông, các ô vuông theo thứ tự được tô màu từ đậm tới nhạt: “Cậu có dùng nó để đối chiếu với bức tranh này.”
Mười ba cấp độ?
Ngay cả giáo viên cũng chỉ vẽ tám cấp độ mà thôi!
Nam sinh đầu hạt dẻ kích động cầm lấy bản cấp độ màu, nhìn qua nhìn lại hai bản vẽ liên tục rồi nhận ra bản mà Lộc Dư An vẽ tốt nhất, ánh mắt cậu ấy sáng rực lên, nhìn Lộc Dư An nói: “Trời ạ! Cậu giỏi quá đi mất! Cậu học vẽ ở phòng vẽ tranh nào thế?”
Hầy, Lộc Dư An đạt tới trình độ này rồi mà lúc đầu còn lừa cậu ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT