“Tranh của ông em vẫn đang ở Chiếu Đức Trai.”
Cũng may là vẫn còn kịp.
Lộc Dư An cúi đầu móc sợi dây đỏ trên cổ ra hoài niệm, trên sợi dây treo Dương Chi Ngọc ấm áp mịn nhẵn, nó chỉ to bằng ngón tay cái, phía trên khắc tượng Long Quy be bé, phía dưới là con dấu.
Đây là con dấu riêng, là vật bất ly thân lúc ông cụ Lý còn sống, bên trên khắc hai chữ “Phùng Nguyệt”. Ông cụ Lý có một cái tên rất hay, đó là Lý Nguyệt Phùng, tiếc là bị ghi nhầm lúc đăng ký hộ khẩu, ông cụ lười đi đổi lại nên để cho sai luôn.
Trừ cậu ra thì không ai biết tên thật của ông cụ.
Trước khi qua đời, ông cụ Lý đã để lại con dấu riêng đã theo ông cụ nửa đời cho cậu.
Tranh ông cụ Lý vẽ lúc sinh thời không nhiều, hầu hết đều được để ở nhà cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT