Thời tiết đầu mùa xuân, lại còn trong mùa mưa, áo ngắn tay không những không đủ để giữ ấm mà còn lạnh đến rùng mình, mà áo đồng phục học sinh rộng rãi lại khiến thiểu niên càng trở lên gầy gò hơn.
Con cún bẩn thỉu kia cũng bị nước mưa làm ướt, bộ lông màu vàng đất dính vào nhau.
Mạc Nhân Tuyết cau mày khi nhớ đến em họ và các sư đệ của mình, cho dù là tiểu sư đệ nhỏ nhất gia nhập tông môn khi gần 15 tuổi, trông còn khỏe mạnh hơn nhiều so với thiếu niên này.
“Lên xe.” Mạc Nhân Tuyết hạ cửa kính xuống nói với thiếu niên: “Tôi có thể đưa cậu đến nhà họ Lộc, rồi lúc đó cậu để tài xế của nhà cậu đưa cậu đến bệnh viện.”
Xuyên qua màn mưa, hai người mặt đối mặt.
Nhưng Lộc Dư An lắc đầu một cái, bình tĩnh lùi về phía sau một bước, kéo dài khoảng cách với Mạc Nhân Tuyết, sau đó mời sờ sống lưng bé chó cỏ một cái để trấn an nó, cậu nói cảm ơn: “Cảm ơn anh, nhưng mà không cần đâu ạ, tôi ở đây chờ một lúc nữa cũng được.” Tài xế chịu trách nhiệm đưa đón cậu và Lộc Dư Ninh không liên lạc được, có thể đã đưa Lộc Dư Ninh đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe rồi, mặc dù xe ở nhà họ Lộc nhiều nhưng căn bản đều có chỗ cần dùng, lỡ như về đến nhà mà tất cả các xe đều không có ở đó thì cậu có muốn xuống núi cũng phiền phức hơn nhiều.
Mạc Nhân Tuyết thấy thái độ hời hợt của Lộc Dư An, anh không nói gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play