Cuối cùng Vương Như cũng làm một người mẹ lý trí một lần, bà đồng ý với cậu là sẽ trở về quê, kiếp trước mấy lần cuối cùng Vương Như liên lạc với cậu, bà bảo cậu không cần gửi tiền qua, bà lại tự mở cửa hàng lần nữa, cũng đã quen được một người đàn ông không chê bai Nhạc Nhạc.
Theo thời gian này thì Vương Như bây giờ ở quê, cuộc sống cũng đã đi vào nề nếp rồi.
Khi Lộc Dư An đến gần, hai ba con vốn còn đang nói chuyện, không hẹn mà cùng nhau dừng lại.
Lộc Dư An đã quen, tình cảm hai ba con bọn họ rất tốt, giống như một gia đình thật sự, ở bọn họ có một sự ăn ý mà chỉ có thể tạo nên do chung sống với nhau một thời gian dài. Kiếp trước, cậu sẽ mặt dày ngồi cạnh ba người một nhà bọn họ, nghe bọn họ nói những câu chuyện mà chỉ có bọn họ hiểu, chẳng hạn như khi nhà bọn họ đi du lịch ở núi Thụy Sĩ, hoặc như là vào sinh nhật lúc bé của Lộc Dư Ninh thì Lộc Chính Thanh đã tặng cho cậu ta một con ngựa nhỏ. Cậu vắt hết não để có thể tham gia vào câu chuyện của bọn họ, cố gắng nói vài câu để có thể hòa nhập vào vòng tròn của bọn họ.
Nhưng bây giờ, cậu không muốn làm những việc không cần thiết nữa.
Lộc Chính Thanh không thích cậu đánh nhau, vì chuyện này mà tìm cậu nói chuyện rất nhiều lần, mà cậu cũng không muốn gây phiền phức nên lần này cậu lập tức đi thẳng vào phòng.
Ai ngờ Tiêu Vũ Tây lại nói một cách quái gở: “Lộc Dư An, sao bây giờ cậu mới trở về thế?”
“Liên quan gì đến cậu?” Trong lòng Lộc Dư An thầm mắng cậu ta đúng là một tên ngu ngốc chỉ thích làm bộ ngu đần trước mặt Lộc Dư Ninh, mắt nhìn thẳng mà đi lên tầng.
Nhưng Lộc Chính Thanh vốn yên lặng nãy giờ chỉ cảm thấy trong đầu mình xộc lên một ngọn lửa tức giận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play