Thủ tục chuyển trường và nhận nuôi của Lý Dư An gần như hoàn tất trong vòng một tuần.
Nhìn giấy chứng nhận nhận nuôi, Lý Dư An mới ngơ ngác nhận ra từ nay về sau cậu chính là cháu trai của ông cụ Lý.
Lúc cậu mang theo đồ đạc cá nhân vốn chẳng nhiều nhặn gì rời khỏi nhà họ Lý, cậu xoay người lại nhìn Vương Như và Nhạc Nhạc lần cuối.
Thật ra cụ Nhan và Mạc Nhân Tuyết hỏi cậu, có bằng lòng rời Nam Thành cùng bọn họ hay không, Lý Dư An đã có một thoáng do dự. Một phần vì cậu biết cho dù mình có đi theo ông cụ Lý đi Thủ đô hay không thì ông cụ Lý cũng sẽ được chăm sóc đàng hoàng, một phần lại sợ hãi ông cụ Lý xấu tính làm người ta không vui, một mình ở Thủ đô chịu nhiều thiệt thòi cũng không có người để nói chuyện cùng, hơn nữa cậu cũng không nỡ bỏ Vương Như và Nhạc Nhạc lại.
Cho dù bây giờ có khốn khổ thì lúc trước cậu cũng đã sống dưới sự che chở của Vương Như, nếu không nhờ có Vương Như, cậu cũng không có cách nào cứu được các em trai em gái ra khỏi chốn địa ngục ấy.
Cậu mãi mãi biết ơn những gì Vương Như đã làm lúc trước, không phải ai cũng có đủ can đảm để làm những điều đó dưới mắt một đám người cực kỳ độc ác.
Cậu không biết sau khi cậu rời đi, Vương Như sẽ thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play