Huống gì trên người Lộc Dư Ninh vẫn còn đang gánh nợ. Cậu ta chỉ có thể dè dặt mỉm cười chịu đựng. Lúc đầu cậu ta không biết cách nhìn sắc mặt người khác, những năm đầu đời cậu ta không cần phải nhìn sắc mặt người khác, mà sau này, vì cuộc sống, thời gian dần dần trôi đi, cậu ta cũng vụng về học được cách quan sát sắc mặt người khác, cố gắng lấy lòng trưởng phòng.
Rốt cuộc trưởng phòng cũng nhận một cuộc gọi, đầu dây bên kia là con gái cưng của ông ta.
Trưởng phòng gần như đổi một sắc mặt khác mà nói với người trong điện thoại: “Cục cưng, con yên tâm, ba đã giúp con đặt vé vào cửa triển lãm của Lộc Dư An rồi. Chuyện con nhờ ba làm sao ba có thể không quan tâm chứ. Cho dù có khó đặt đi nữa ba cũng sẽ đặt được cho con.”
Lộc Dư Ninh lại một lần nữa nghe thấy cái tên này, cánh tay cậu ta đau nhức từng cơn.
Cho dù mấy năm nay cậu ta cố gắng tránh đi những tin tức có liên quan tới nhà họ Lộc, nhưng cậu ta không thể tránh khỏi việc nghe thấy những tin tức có liên quan tới Lộc Dư An.
Không biết từ lúc nào, sự chênh lệch giữa cậu ta và Lộc Dư An không khác nào như trời và đất.
Lộc Dư An đã trở thành ánh sáng mà cậu ta ngẩng đầu cũng không thể với tới, thậm chí cậu ta còn không thể tự lừa dối bản thân mình được nữa, cậu ta ghen tị với Lộc Dư An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT