Hình như Mạc Nhân Tuyết đã mơ một giấc mơ rất dài.
Tất cả mọi thứ trong giấc mơ đều giống với hiện thực nhưng cũng hoàn toàn khác biệt. Ấn tượng sau cùng của Mạc Nhân Tuyết là tấm ảnh đen trắng trên bia mộ lâu năm, thiếu niên trên ảnh dừng lại ở độ tuổi tươi đẹp nhất của cuộc đời.
Khi Mạc Nhân Tuyết tỉnh lại, anh hoảng hốt một lúc lâu, trong lúc nhất thời không thể phân biệt được rốt cuộc đâu mới là mơ, đâu mới là thật.
Anh không thể quên được sự trống rỗng buồn rầu trong trái tim của bản thân trong giấc mơ đó, cả người anh đều cảm thấy lạnh lẽo.
Mãi tới khi một cái đầu bù xù với mái tóc đen nhánh mềm mại của người bên cạnh hình như đang bị động tác của anh đánh thức mà cọ cọ vào ngực anh, mơ mơ màng màng lẩm bẩm, dụi lên người anh mấy cái.
Mạc Nhân Tuyết siết chặt người ấy vào trong lòng mình, tới khi anh thật sự cảm nhận được độ ấm cơ thể của Dư An, lúc này Mạc Nhân Tuyết mới có thể xác nhận vừa rồi chỉ là giấc mơ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Là một cơn ác mộng mà anh không bao giờ muốn nhớ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT